Hoàng Vệ Bình bị suy luận đáng sợ này làm kinh hãi đến mức tỉnh táo trong nháy mắt, anh giận dữ hỏi: "Anh đã giết Từ Tấn?" 
Mặt nạ tươi cười của Lâm Thâm đột nhiên nứt ra một khe hở, Hoàng Vệ Bình bắt được một tia kinh hoảng chân thật hiếm thấy trên người hắn, Lâm Thâm gần như lập tức phản bác lại: "Không, tôi không giết anh ấy... Không có..." Sau đó, hắn dường như không muốn nói gì thêm nữa, Hoàng Vệ Bình cảm giác mình có chút thở phào nhẹ nhõm. 
"Lâm Thâm! Vậy anh nói cho tôi biết, Từ Tấn hiện giờ đang ở đâu? Những nạn nhân khác cũng có liên quan đến anh phải không? Đúng rồi còn có H rốt cuộc là chuyện gì xảy ra..." Cho dù anh đang ở trong tình thế bất lợi tuyệt đối, giờ phút này bản thân đang mặc cho người ta cắt xén, bất cứ lúc nào cũng đều có thể rơi vào trạng thái hôn mê, Hoàng Vệ Bình vẫn mạnh mẽ hỏi như cách anh thẩm vấn phạm nhân bình thường. 
Sự hoảng sợ của vừa rồi của Lâm Thâm ngắn ngủi giống như ảo giác của Hoàng Vệ Bình, hắn lấy lại giọng điệu bình tĩnh: "Bình Bình, anh có quá nhiều câu hỏi, nếu anh muốn biết câu trả lời nhiều như vậy, không bằng như vầy đi, chúng ta chơi một trò chơi, chỉ cần anh nghe lời tôi và đáp ứng mỗi một yêu cầu của tôi, tôi sẽ trả lời một câu hỏi, anh muốn biết cái gì tôi đều có thể nói cho anh biết." Lúc này Lâm Thâm cúi người chống hai tay lên tay vịn hai bên sô pha mà Hoàng Vệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-binh-abysm/233862/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.