Hoàng Vệ Bình hẹn mẹ Tôn lúc mười giờ sáng, anh đến cục cảnh sát sớm chính là để tra ra thông tin của em trai nhưng không ngờ là sinh nhật của Từ Tấn lại bị sửa đổi dẫn đến lãng phí không ít thời gian, cuối cùng vẫn là cần đến sự giúp đỡ của Lâm Thâm. Ngay lúc anh xin nghỉ phép xong liền vội vàng bắt xe đến khu phố X, chờ khi đến trước cửa quán cà phê đã chín giờ năm mươi lăm, lúc này anh mới nhớ tới mình hai tay không đi gặp người lớn như vậy thật bất lịch sự. Đúng lúc hôm nay là cuối tuần, trên đường gần quán cà phê có một cô bé vừa học vừa làm đang bán những bông hoa nhài nhỏ vừa cắt xuống và bó thành từng bó nhỏ. Hoàng Vệ Bình nhìn từng cánh hoa nho nhỏ chen chúc bên nhau thật khiến người thích, nghĩ mang cái này còn hơn là tay không đến liền mua một bó cầm trên tay.
Khi anh vừa bước vào quán cà phê, có một người với mái tóc hoa râm, dáng vẻ giản dị nhưng tao nhã đang ngồi ở chiếc bàn cạnh cửa sổ vẫy tay với anh. Người này nhìn thấy anh liền thì rất nhiệt tình nói, "Bình Bình, chào con, ta là Tôn Lê, là mẹ Tôn của con." Ngay sau đó Hoàng Vệ Bình trả lời, "Chào người, mẹ Tôn." Sau đó, hai tay đưa bó hoa nhài nhỏ kia cho mẹ Tôn.
Mẹ Tôn cầm lấy bó hoa lên ngửi, nhẹ nhàng chạm vào cánh hoa nhỏ trắng tinh kia, sau đó nghĩ nghĩ một chút vẫn dặn dò: "Bình Bình cảm ơn món quà của con, hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-binh-abysm/233859/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.