Đã gần 8 giờ, cuộc phẫu thuật bổ sung tạm thời kết thúc, Mạnh Lị co người lại, dựa vào tủ trong phòng thay đồ, chậm rãi nói: "Ước gì thế giới không có chuyện điều chỉnh ngày nghỉ, ôi ôi ôi Hạ Hạ, ngày mai em sẽ quay lại thưởng thức giọng nói tuyệt vời của chị, hôm nay thật sự hữu tâm vô lực."
Nhìn thấy bác sĩ Dịch - người mổ chính đang nhanh chóng thay quần áo, có vẻ vội vàng đi ra ngoài, Mạnh Lị buồn bực nói: "Ngài không mệt sao? Tôi hiện tại chỉ muốn chìm vào giấc ngủ ngay tại chỗ."
"Có việc, đi trước." Dịch Thế An trở lại phòng nghỉ, uống một chai nước đường glucose* từ từ hồi phục tinh thần, xử lí xong phần thức ăn nhanh đã chuẩn bị trước, cô lái xe về tiểu khu.
*Một loại nước bổ
"Tôi đang ở gara, cô xuống đây đi." Dịch Thế An gọi Thẩm Dĩ Hạ.
Thẩm Dĩ Hạ toàn thân khoác lên bộ cánh màu đen như hòa vào màn đêm, nhẹ nhàng bước lên ghế phụ.
"Chào buổi tối, bác sĩ Dịch." Thẩm Dĩ Hạ cười rạng rỡ.
Dịch Thế An kéo lên nụ cười: "Chào buổi tối."
Thẩm Dĩ Hạ dùng mu bàn tay kiểm tra nhiệt độ trán đối phương, hỏi: "Cô cảm thấy không thoải mái sao? Chúng ta có thể dời lại hôm khác xem."
"Không sao đâu, thắt dây an toàn vào đi." Dịch Thế An nhẹ nhàng nhắc nhở, sử dụng định vị để đi đến rạp chiếu phim.
Đến địa điểm, Dịch Thế An đi vào chỗ ngồi trước, Thẩm Dĩ Hạ đội mũ và đeo khẩu trang bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-anh-hau-hom-nay-lai-treu-choc-bac-si-dich-sao/2900098/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.