Editor: Sakura Trang
Hạ Tịch Nghiễn vừa tỉnh lại, liền cảm giác huyệt thái dương vừa kéo vừa đau.
Nàng cau mày xoa xoa đầu, xoay mình ngồi dậy, cảm thấy toàn bộ người cũng nặng nề không chịu nổi.
Chống người xuống giường rót cốc nước, nhưng nhìn chằm chằm tay đang cầm cốc ngây ngẩn.
Da trên mu đôi bàn tay đã có chút nếp nhăn, rõ ràng nhìn ra được gân xanh ngang dọc.
Đây là một đôi tay đã tuổi.
Hạ Tịch Nghiễn còn chưa lấy lại tinh thần, trong lòng nhất thời bối rối, tay cầm cốc hơi run rẩy, vừa vặn có người đẩy cửa đi vào.
Nàng theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, là một khuôn mặt ôn hòa thanh tú.
“Ôi, người tỉnh lại? Muốn uống nước tại sao không gọi ta chứ.” Người nọ vừa thấy nàng liền vội vội vàng vàng đi đến.
Hạ Tịch Nghiễn kinh ngạc nhìn y.
Khuôn mặt y rất đẹp mắt, mặt mũi thanh tú đoan trang, khóe mắt chân mày mang theo dấu vết năm tháng.
Nàng thở hổn hển, hơi có chút chật vật mở miệng nói, “Bây giờ... Lúc nào?”
Người nọ cười cười, “Cũng sắp giờ Tỵ rồi, hôm qua sinh nhật Vũ nhi, người vui vẻ liền uống nhiều rồi, bây giờ có khó chịu không?”
Hạ Tịch Nghiễn bừng tỉnh, Vũ nhi là đứa cháu trai thứ ba của nàng, mới vừa tròn 6 tuổi.
Nàng chậm rãi ngồi xuống, nghe nụ cười trêu ghẹo của người bên cạnh, “Người cũng bao nhiêu tuổi, còn cùng đám cô nương kia cụng rượu.”Dứt lời, đi sang một bên nhẹ nhàng giúp nàng xoa huyệt thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-ai-nhu-truong-phong/2401330/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.