Editor: Sakura Trang
Lúc Hạ Tịch Nghiễn tỉnh lại mặt trời đã ngã chiếu vào trong phòng.
Dưới tay có thể cảm giác được thai nhi nhẹ nhúc nhích.
Nàng nằm một hồi, cuối cùng rón rén trèo đến bên trong giường.
Hạ Tịch Nghiễn đối mặt với bên y đang nằm, y ngủ rất say, nghĩ đến là ngày hôm qua mệt lả.
Nàng đưa bàn tay nhẹ nhàng dán lên bụng cao ngất của y, phát hiện lớn một vòng so với hôm qua.
Trong lòng nàng thầm giật mình, lại lo lắng y khổ cực, liền dùng tay nhẹ nhàng xoa sau lưng y.
Ánh mắt dùng trên lông mi của y, động tác dưới tay lại không có dừng lại.
Y thật xinh đẹp, không giống đáng yêu thẹn thùng như người thiếu niên, từ lần đầu lúc gặp y chính là kiêu ngạo.
Bộ dáng hơi ngẩng đầu nói với nàng: “Làm phiền nhặt một chút túi tiền giúp.” Đến bây giờ nàng còn không quên được.
Vẫn là bộ dáng thiếu niên đó, mang theo mấy phần kiêu ngạo, nhưng ngây thơ ngốc nghếch, là công tử ca trốn ra khỏi nhà. Hai người chẳng qua gặp hai lần, nói mấy câu nói, y lại nguyện ý cùng đi với nàng.
Nào ngờ chung đụng càng lâu, liền càng bị y hấp dẫn.
Nói đến cùng, bọn họ cũng là yêu nhau thật lòng.
Không khuôn sáo sanh ly tử biệt, không cẩu huyết đi nhìn hết giang hồ, y thành công gả cho nàng.
Chỉ chẳng qua không phải chính quân thôi.
Thân phận của y, vốn là liền không xứng với nàng.
Chẳng qua chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-ai-nhu-truong-phong/2401307/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.