Editor: Sakura Trang
Bên trong thư phòng sắc mặt hai người cũng không ung dung tựa như vừa nãy.
“Này nói đi, đây không phải là chân ái chứ?” Nói ra lời tràn đầy hài hước như vậy nhưng trên mặt người không thấy bất kỳ ý đùa giỡn nào.
Hạ Tịch Nghiễn còn chưa đáp lại, người nọ đã tự mình nói một chút, “Nếu là chân ái, sao còn để cho y chịu tội này. Vốn là lúc đầu hài tử kia phát triển cũng không tốt lắm, lưu rớt cũng được đi, ngươi thế nào còn mạnh lưu lại?”
Hạ Tịch Nghiễn mân chặc môi, không nói gì.
Trong phòng lập tức an tĩnh lại.
Khi đó, hài tử là không có.
Trong lòng nàng có thẹn, có lẽ còn có chút nhớ tới tình xưa, có lẽ cuối cùng còn tồn chút yêu quý, tóm lại cũng là cưng chìu y rất lâu.
Nhưng mà lâu nữa, cuối cùng cũng là chán ghét.
Khi đó nàng còn trẻ, hơn hai mươi tuổi, vừa xuất thân tôn quý, thiên chi kiêu nữ, rốt cuộc là bị mê mắt.
Chẳng qua chỉ ngắn ngủi một năm, y liền qua đời.
Về sau nữa, nàng ba mươi tuổi, bốn mươi tuổi, cuộc sống một ngày lại một ngày trôi qua, nàng lại cũng chưa từng có lúc nào tim đập thình thịch như lần đầu gặp y.
Về sau nữa, nàng nhớ tới y càng ngày càng nhiều.
Về sau nữa, lúc nàng cũng là con cháu cả sảnh đường, nàng nhìn người khắp phòng, trước mắt hiện lên nhưng là nụ cười của y với nàng, bộ dáng mi mắt cong cong.
Khi đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-ai-nhu-truong-phong/2401300/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.