Nháy mắt đã tới ngày tú nữ vào cung, ngoại trừ bốn vị lão thành có tư cách vắng mặt, còn lại hai mươi Lại mục trong Thái Y Viện đều bị điều động tập thể, bất luận nhằm vào ngày nghỉ hay không phải ca trực.
Hồng Văn thức dậy sớm, trời còn tờ mờ đã chuẩn bị sẵn sàng chạy ra khỏi cửa.
Bà cụ Hà đuổi theo phía sau kêu: “Cháu đã ăn sáng đâu!”
Sớm như vậy, trong nhà còn chưa nhóm bếp nữa đấy!
Hồng Văn tay xách mũ quan, xoay người đi giật lùi, mấy sợi tóc thò ra trên đỉnh đầu bay phất phơ: “Cháu sẽ mua đồ ăn trên đường, bà về đi ạ!”
Nói xong, thoắt cái đã chạy xa.
Long Nguyên Đế rất cần cù, mỗi ngày một tiểu triều, năm ngày một đại triều, khiến các quan viên ở xa phải thức dậy sớm hơn gà. Giờ ấy căn bản không kịp nuốt trôi, đều là vừa đi đường vừa giải quyết bữa sáng.
Dần dà, một số con phố phát triển thành nơi chuyên bán đồ ăn điểm tâm.
Trước kia Hồng Văn mới chỉ nghe nói mà thôi, hôm nay tự mình có thể nếm thử cảm giác mới mẻ.
Vừa qua khỏi giờ Dần, màn đêm vẫn chưa tan, bầu trời còn lấm tấm vài ngôi sao, thành đô cổ kính rộng lớn đã lặng lẽ vận hành như một cỗ máy tinh vi khổng lồ.
Các quán xá ven đường là nơi đầu tiên được đánh thức.
Bếp lò nguội lạnh suốt đêm lại được nhóm lên, ngọn lửa vui sướng liếm đáy nồi, chẳng bao lâu, làn khói xanh nhạt bay ra từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-y-nhat-pham/2730766/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.