🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thời tiết nóng dần, Ngũ Hoàng tử vừa mới khôi phục một chút lại bắt đầu uể oải. Văn Phi sợ cậu bé trúng nắng nên không dám để nhóc chạy chơi ngoài sân như trước.



Khi Hồng Văn tới bắt mạch vừa đúng gặp phải đàn kiến đang tha mồi, thế là một lớn một nhỏ đều ghé cằm lên lan can đá, say mê theo dõi những chú kiến cùng nhau vận chuyển mẩu bánh nhỏ như hạt đậu nành trên những đôi chân mảnh như sợi tóc.



Qua một lát, Ngũ Hoàng tử lẩm bẩm: “Nhìn không thấy chúng nữa rồi!”



Quay mặt sang, thình lình hiện ra một đôi mắt lác.



Hồng Văn phì cười, hai bàn tay ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nhóc xoa xoa: “Đúng vậy!”



Ngũ Hoàng tử cười khanh khách không ngừng, tò mò trên mặt mình có gì chọc cười Hồng Văn.



Hồng Văn bèn dựng ngón trỏ giữa hai mắt chính mình, không bao lâu là có ngay đôi mắt lác, chọc cho Ngũ Hoàng tử cười ha ha.



“Tiểu Hồng đại nhân thật thú vị!”



Ngũ Hoàng tử tinh lực có hạn, chơi một lát là bắt đầu buồn ngủ, ngồi gật gà gật gù.



Khi nhũ mẫu tới bế nhóc về phòng, cậu bé mơ mơ màng màng cố chống: “Muốn xem con kiến...”



Bà còm ở wattpad. Khi trở về, trời nắng như thiêu đốt khiến da mặt phát nhờn. Hồng Văn sợ nóng, ở trong cung lại không thể xăn tay áo vén ống quần, vì thế đành phải chọn con đường vòng men theo chân tường có hàng cây râm mát mà đi. Thình lình có thứ gì đó rớt lên mũ quan

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-y-nhat-pham/2730759/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thái Y Nhất Phẩm
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.