Dưới ánh hoàng hôn, một khay đựng những thỏi vàng được xếp ngay ngắn tỏa tia sáng mờ ảo.
Tia sáng kia hiển nhiên không quá lóa mắt, nhưng Hồng Văn lại bị choáng váng đến mức tim đập nhanh, cổ họng nghẹn lại, gần như không dám nhìn thẳng.
Cảnh sắc đẹp nhất thế gian cũng chỉ thế này mà thôi! 🤩
"Thật sự cho hạ quan?"
Hông Văn khó có thể tin nhìn Vạn Sinh, đôi mắt trợn tròn xoe.
Hai đứa nhóc Bình Bình và An An một trái một phải đồng thanh: "Cho ca ca?"
Hồng Văn cảm khái: "Thật nhiều tiền."
Bình Bình An An 'nhìn quả bầu mà vẽ ra chiếc gáo', "Thật nhiều tiền..."
Vạn Sinh vui vẻ: "Ây da da, Tiểu Hồng đại nhân à, bệ hạ miệng vàng lời ngọc truyền tới phủ kho, sao có thể giả được?"
Hồng Văn lắc lắc đầu, vẻ mặt mờ mịt: "Hạ quan vẫn chưa thể tin được."
Long Nguyên Đế chẳng những không chán ghét hắn gây rối như trước, thậm chí còn ban thưởng.
Trời thần ơi!
Là thưởng tiền đấy!
Ước chừng một trăm lượng vàng! 🤑
Hắn đã quen với cảnh tượng này trong giấc mộng, nhưng đây là hiện thực?
"Cứ như nằm mơ," Hồng Văn thở dài, cuối cùng lại lắc đầu, "Không dám nghĩ tới, không dám nghĩ tới..."
Hắn lại háo hức nhìn Vạn Sinh, vô cùng nghiêm túc hỏi lần thứ vô số: "Thật sự cho hạ quan?"
Vạn Sinh còn chưa kịp trả lời, Hà Thanh Đình đã nhịn không được, thuần thục tặng một chân vào mông hắn, tức giận mắng: "Không tin thì trả lại."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-y-nhat-pham/2730748/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.