Vịnh Thiện ở trong triều cả buổi, cùng các đại thần chu toàn mọi bề, đến xế chiều mới tới Thể Nhân cung thỉnh an phụ hoàng.
Vốn tưởng rằng cũng giống như mấy lần trước, sẽ bị bọn thị vệ ở bên ngoài ngăn cản. Nhưng không ngờ chỉ đứng chờ trong chốc lát, đã có người đến tuyên chỉ triệu thái tử kiến giá.
Vịnh Thiện trong lòng tự dưng thấy rùng mình.
Chính hắn cũng hiểu rõ, từ sau lần tranh cãi trước đây, mình đã mất đi sự sủng ái của phụ hoàng rồi.
Tại vị đã nhiều năm, vị hoàng đế đang bệnh tật đầy mình này đối với những tình cảm nhi nữ tình trường vô cùng khinh miệt. Nên với ông một người muốn làm được hoàng đế, trước hết phải có tâm địa cứng rắn tàn nhẫn của bậc đế vương.
Vịnh Thiện, có lẽ đã phạm vào sự kiêng kỵ này của Viêm Đế.
Hắn đi theo nội thị vào cung.
Tất cả lò sưởi đều được nhóm lên khiến cho bên trong so với trước đây còn nóng hơn, chỉ bước vào cửa thôi mà Vịnh Thiện mồ hôi đã chảy ròng ròng.
Vịnh Thiện không khỏi cau mày, không nghĩ tới phụ hoàng lúc này đã suy yếu thế.
“Nhi thần xin thỉnh an phụ hoàng.”
Viêm Đế tựa hồ vẫn chưa rời giường, đang nửa nằm nửa ngồi, thắt lưng tựa vào chiếc gối thêu màu vàng ánh tím. Khuôn mặt Viêm Đế lúc này cơ hồ cũng không khác thế là bao, càng khiến cho nhìn ông có thêm vài phần bệnh tật.
Viêm Đế bảo Vịnh Thiện đứng lên, tuy thần thái không còn uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu/2868380/quyen-4-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.