Editor: Hà Hoa Khứ 
Sắc trời âm u. 
Ngoại ô kinh thành, từng cây cỏ lau khô đung đưa trong gió lạnh. Giữa mùa đông, mưa bụi từng cơn rả rich rơi xuống bị cơn gió Bắc thổi nghiêng tựa như băng mà đâm vào thịt da, khiến người ta cảm thấy cực kỳ lạnh lẽo. Tận sâu trong hoàng cung là Nội Trừng Viện – nơi cũng như vùng ngoại ô kia, lạnh lẽo như tuyết. 
Đây là nơi lạnh lẽo nhất hoàng cung và cũng là nơi khiến cho người ta khiếp sợ nhất. 
Lãnh cung mà thiên hạ thường bàn tán chẳng qua cũng chỉ là nơi phi tần thất sủng bị đẩy vào, ít nhiều vẫn còn được gọi là cung điện, đồ ăn thức uống, vật dụng hằng ngày vẫn được dung cấp đầy đủ. 
Nội Trừng Viện, nơi chuyên giam giữ những hoàng thân quốc thích phạm trọng tội, là đại lao, hơn nữa còn là đại lao có đủ các loại hình cụ tra tấn. 
Trong ngoài hoàng thất, ai nghe đến đều phải biến sắc. 
Lúc từng trận gió bắc đang vù vù thổi, một chiếc xe ngựa bốn bánh che rèm dày kín đáo từ từ tiến đến, với một đội tinh binh đi hộ tống phía sau, vô thanh vô tức tiến tới từ phía cửa Tây hoàng cung, dừng trước cổng Nội Trừng Viện. 
Đến nơi, đội trưởng hộ vệ phụ trách trông coi dọc đường xoay người xuống ngựa, đi tới chiếc xe ngựa phía trước, dừng lại. 
Có lẽ bởi thân phận của người ngồi bên trong — tuy tấm dày buông xuống, cực kỳ đơn giản, không thể nhìn thấy gì bên trong xe ngựa, nhưng mà lúc này lại khiến người ta cảm thấy một loại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu/131862/quyen-1-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.