Chương trước
Chương sau
Triệu Huyền Cơ bức vua thoái vị, cực kỳ đơn giản trực tiếp, rõ rằng ở trước mặt Lý Thần cũng chỉ có một con đường có thể đi.

Đó chính là phục tùng.

Nếu như Lý Thần từ chối vào lúc này, như vậy kết cục chỉ có một.

Bị ba vạn Vũ Lâm Vệ tiến vào kinh thành giam lỏng tại Đông cung.

Bất kỳ một triều đại nào, màn cờ chính trị trên triều đình đánh đến hồi gay cấn nhất, chính là tranh đoạt quân quyền.

Dù sao, miệng giết không chết người, nhưng đao kiếm của binh linh, lại có thể.

Lý Thần rõ ràng chuyện này, nắm giữ triều chính hơn mười năm, đặc biệt là hai năm cuối cùng Hoàng đế dần đần bệnh năng, Triệu Huyền Cơ có rất nhiều cơ hội triệt để nằm trong tay lực lượng cường đại nhất khu vực kinh kỳ, Vũ Lâm Vệ.

Không khí trong Tập Chính điện đè nén đến mức có thể làm nghẹt thở chết người.

Trong đại điện im ẳng, không có ai nói chuyện.

Không khí nặng nề, nhìn như bình tĩnh, lại như mạch nước ngầm đáy biển, hơi không cẩn thận thôi chính là nhấc lên sóng gió kinh người, kết cục tan xương nát thịt.

Mà đây cũng là lần đầu tiên từ khi Lý Thần xuyên không đến nay, đối mặt với BOSS lớn nhất triều đình là Triệu Huyền Cơ, hai bên trực tiếp giao phong.

Hắn cảm nhận sâu sắc được sự khủng bố của màn cờ chính trị, từng bước sát cơ, kinh tâm động phách, giết người không thấy máu.

Phanh.

Một tiếng bàn tay đập mạnh lên mặt bàn vang lên, phá vỡ không khí trầm mặc này.

Lý Thần vỗ bàn đứng lên, chỉ vào Triệu Huyền Cơ, chửi ầm lên: "Làm cản!"

"Bổn cung chính là người được Hoàng thượng ngự bút ban cho quyền giám quốc, mấy lão thất phu như ngươi nói thu là thu, thiên hạ Đại Tần này từ khi nào biến thành của các ngươi, mà không phải giang sơn Lý gia?"

"Ngươi nói bản cung tàn bạo hiếu sát, được, bản cung sẽ hỏi ngươi”

"Thứ nhất, Văn Uyên các Đại học sĩ Trần Hoài Chí, ở ngự tiền nhục mạ Bổn cung, đương bổn cung cũng hỏi ngươi, ngươi nói hẳn nên giết, có phải là thật hay không?"

Triệu Huyền Cơ nhíu mày, bình thản nói: "Là thật”

"Thứ hai, thị vệ thủ lĩnh cung Phượng Hi Trần Trí, không tuân mệnh bản cung, tự tiện xông vào Đông cung, có đáng chết hay không?"

Lần này, không đợi Triệu Huyền Cơ mở miệng, Lý Thần đã nói tiếp: "Người thứ ba, thái giám chấp bút của tỉ lễ giám Ngụy Hiền, chuyện quản lý tấu chương đã sai phạm, biết rõ tấu chương của triều đình không phải do Hoàng thượng đồng ý, vậy thì bất kỳ người nào trong hậu cung cũng không được can thiệp, nhưng hắn vẫn đưa tấu chương cho Cửu hoàng tử xem, mà vẫn nói là phụng mệnh Triệu Huyền Cơ ngươi, lại nói, bổn cung vẫn còn muốn hỏi một câu, Triệu đại nhân, lời Ngụy Hiền đã chết kia, có thật không?"

Chân mày Triệu Huyền Cơ nhíu càng chặt, ông ta lạnh nhạt nói: "Tuyệt không có việc này, lão thần chưa 'từng hạ mệnh lệnh như vậy, huống chỉ lão ta thân là thái giám chấp bút, không thuộc cấp của lão phụ, sao lão thần có thể ra lệnh được lão ta?'

Mặc kệ dưới tình huống nào, văn thần tiền triều can thiệp chuyện của hoàng tử, còn dính líu tới tấu chương, đây đều là tội đại nghịch bất đạo, Triệu Huyền Cơ khẳng định không thể dính vào loại chuyện này.

"Nói như vậy, Ngụy Hiền này, bản cung giết cũng không oan?" Lý Thần ép hỏi.

Sắc mặt Triệu Huyền Cơ đần đần mất cân bằng, nhưng vẫn nói: "Không oan”

"Rất tốt”

Lý Thần cười lớn một tiếng, hằng hái nói: "Lại nói Tiền Hàn kia, bổn cung tìm ra trên người hẳn có tiền hối lộ lên tới mấy chục vạn lượng, số tiền khổng lồ như thế, bổn cung giết cả người đút lót cùng người nhận hối lộ, dân chúng không khỏi vỗ tay khen hay, lại có gì sai chứ?”

Từng câu hỏi ngược lại, từng câu quát chói tai giống như tiếng sấm nổ vang, ngoại trừ Triệu Huyền Cơ, tất cả mọi người đều biến sắc.

Không ai ngờ được, rõ ràng là đám người mình tới cửa bức cung, lại bị Thái tử phản kích đến mức này.

Những lời này có lý có cứ để không thể cãi lại, khiến cho mấy lời vì nước vì dân mà bọn họ vừa nói như lại thành trò hề.

Đây là điều mà bọn họ tuyệt đối không muốn nhìn thấy.

Dù sao, thiên hạ của đế quốc Đại Tân này vẫn là của Lý gia

Lý gia không ngã, chưa tới mức vạn phu chỉ trích người người oán thán, thì không ai dám ở ngoài sáng khiêu khích Lý gia, nếu không đây cũng không phải là quyền mưu chỉ tranh, mà là tạo phản.

Bổn cung đã liệu được các ngươi không phục, bổn cung cũng sớm có chuẩn bị, Tam Bảo, báo cáo tất cả những kẻ bổn cung đã giết, những thứ thu được từ chúng lên!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.