8.
Vào ban đêm, hắn lại xuất hiện ở trong phòng ta một lần nữa.
“Đừng tưởng rằng mỗi lần ta đều bị ngươi đùa giỡn thành công, giờ lão tử đã miễn dịch rồi, có bản lĩnh thì ngươi thử một cái xem.”
Lần này hắn xốc chăn ta lên, ngồi vào rồi khoanh tay trước ngực.
Đôi mắt đen nhánh nhìn ta chăm chú, ta không cam lòng yếu thế mà nhìn trở lại, bầu không khí dần dần rơi vào sự xấu hổ.
Căn cứ vào kinh nghiệm của ta lúc này ta nên chủ động xuất kích.
Phụ hoàng đã từng nói, chỉ có chủ động mới có thể nắm giữ tình hình phát triển của vấn đề, bày mưu lập kế quyết thắng cả ngàn dặm!
Khi ta chủ động đi lên thì hắn đè mặt ta lại, đánh vỡ bầu không khí xấu hổ, làm mọi chuyện ngượng ngùng hơn.
Hắn trầm giọng nói: “Ngươi muốn làm gì?”
Ta còn có thể làm gì?!
Ta mẹ nó muốn hôn ngươi! Đôi mắt của ngươi chỉ để trang trí thôi à đại ca?
Không được, phụ hoàng đã nói ta là người của hoàng thất, cho nên không được nói mấy lời thô tục đó.
Ta rút mặt ra khỏi lòng bàn tay của hắn, ra vẻ bình tĩnh nói: “Ta muốn…”
Mới nghe đến đó mà mặt hắn đã đỏ lên, vết đỏ lan tới vùng cổ, muốn mắng nhưng lại không thể mắng được, cứ thế nghẹn lại trừng mắt nhìn ta.
“Ngươi thật sự cho rằng ta không dám đánh ngươi sao?”
“Ta chỉ là kẻ tay trói gà không chặt lại còn bị thương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-va-sat-thu/2897840/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.