Ánh mắt của chưởng môn sắc bén, quan sát kỹ nàng sau đó nghiêng đầu liếc mắt nhìn hai vị trưởng lão bên cạnh, cả ba người gật đầu một cái sau đó thần thái trở nên cực kỳ nghiêm túc.
Chưởng môn THần Sơn lại mở miệng nói: "Đây là sức mạnh Tây Lương ma tôn!"
"Sư huynh, ngươi chắc chắn?" Hai bị trưởng lão đồng thời hỏi.
"CHắc chắn, hơn hai ngàn năm trước ta đã từng gặp sức mạnh này!" Chưởng môn trả lời.
"Chẳng qua là, tại sao sức mạnh Tây Lương ma tôn lại xuất hiện trên người tiểu cô nương này?"
"Đây không phải là dấu hiệu tỉnh lại của ma tôn Tây LƯơng chứ?"
Hai vị trưởng lão mỗi người một câu lên tiếng hỏi.
"Đứng vậy, ma tôn đã tỉnh lại." Chưởng môn gật đầu một cái, chậm rãi nói tiếp: "Ngàn năm trước ma tôn chính là tiên nhất thượng chí cao, cũng là vị tiên có hy vọng trở thành trung thành nhất. Lúc dó tiên giới không cho phép tiên nhân mến nhau, tài năng này xuất chúng trong tiên giới hy vọng có thể phát triển thiếu niên này. Vẫn là luôn tuân thủ theo tiên quy, tích cực cố gắng. Tuy nhiên trong năm trăm năm ma tôn đã trở thành đệ nhất tiên gới, không người nào đánh thắng được hắn. Dựa theo năng lực hắn lúc đó chỉ sợ nếu hắn tiếp tục phát triển tiếp sẽ trở thành chí tôn đông hoang Tây Lương, nhưng mà hết lần này đến lần khác vận may trêu người. Trong quá trình ma tôn hàng yêu trừ ma tạo phúc cho thiên hạ lại phải lòng một người phàm. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387986/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.