Liễu Nhiễu liền quay người, cũng không nói gì nữa nhưng vừa đi được hai bước trong lúc bất chợt Triêu Ca lại gọi tên nàng: "Liễu Nhiễu, qua trận sống chết kia sợ là ta phải thành thân."
Tâm trạng Liễu Nhiễu đang vui mừng chỉ vì một câu nói như vậy mà nháy mắt rơi xuống vực thẳm. Nước mặt nàng đột nhiên trào ra, ngơ ngác đứng tại chỗ đưa lưng về phía Triêu Ca, không dám quay đầu.
Hắn nói qua trận sống chết hắn muốn thành thân... Tại sao lại đột nhiên như vậy?
Liễu Nhiễu còn chưa hỏi Triêu Ca đã nhàn nhạt xoay người nhìn cành đào cách đó không xa, ánh mắt hoảng hốt nói: "Sớm muộn cũng phải thành thân, vì đông hoang đại lục mà sinh người nối dõi, lần này ta đã suy nghĩ thấu đáo, Thanh Âm chết không thể nào trở về. Cho dù Hồi Âm là chuyển thế của nàng cũng không phải là Thanh Âm ta từng yêu, ta đã hao phí một ngàn năm, không thể tiếp tục lãng phí vô vị như vậy nữa."
Liễu Nhiễu không thể nói được cảm giác trong đáy lòng mình, nàng cúi đầu nghe Triêu Ca nói một đoạn dài như vậy. Từng lời từng chữ như dao nhọn đâm vào lòng nàng vậy, từng chút từng chút làm lòng nàng máu tươi đầm đìa, đau đến chết.
Nàng biết sớm muộn hắn cũng phải thành thân, nhưng nàng không nghĩ chuyện này lại đến nhanh như vậy, đến quá bất ngờ.
Nàng nhẹ nhàng đưa tay sờ bụng mình, hắn không biết bên trong bụng nàng đã có một đứa nhỏ đang thành hình.
Nếu hắn thành thân rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387972/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.