402. Ta không cho ngươi chết [2]
Nhưng cứ chết đi như vậy, cũng thật tiếc nuối.
Nàng còn một chuyện quan trọng chưa làm.
Nhưng mà, nàng lại không nghĩ ra, chuyện quan trọng kia, là chuyện gì?
........
Nàng không thể chết được.
Không có hắn cho phép, ai cũng không thể cướp nàng khỏi hắn.
Hắn đáp ứng nàng, phải dẫn nàng bình an ra khỏi Tây Lương, hắn phải làm được.
Cây thuốc phiện đan dược hiệu sớm qua, nhưng là, giờ này khắc này, hắn lại bởi vì lo lắng cho nàng, hoàn toàn quên đi đau đớn..
Bởi vì sợ hãi, hắn toàn thân đều run.
Hắn nghĩ cũng không có nghĩ liền gạt kiếm, mở đường máu, hướng về phía Lâm Hồi Âm nhảy lên.
........
Không biết có phải do mất nhiều máu hay không, Lâm Hồi Âm cảm thấy ý thức trở nên mơ hồ.
Nàng loáng thoáng nhìn thấy, có bóng hồng quen thuộc lao về phía mình.
Sau đó đầu óc nàng, chợt hiện qua ánh sáng, đúng nhỉ...... Nàng nhớ ra, chuyện quan trọng nàng chưa làm, chính là trước khi chết, thật đáng tiếc không được nhìn Dạ Huyền lần cuối.
Ý nghĩ này rất quen thuộc, trước khi rớt xuống Tây Lương, tần lâm sinh tử, nàng cũng muốn gặp hắn.
Lần ấy, nàng không hiểu mình bị sao, nhưng hiện tại, nàng mơ hồ nghĩ tới.
Nàng thấy bóng người càng ngày càng gần, gần, dung mạo nam tử, dần rõ ràng sáng tỏ.
Lâm Hồi Âm theo bản năng vươn tay, muốn đụng vào nam tử trước mặt.
Tay nàng vừa duỗi ra, liền bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387896/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.