Lâm Hồi Âm biết nhiệt độ cơ thể Dạ Huyền luôn cao hơn nàng một chút, nhưng lần này cao như vậy thì có chút quỷ dị. Nàng nhíu mày, lại đưa tay nắm lấy tay hắn, phát hiện lòng bàn tay hắn nhiệt độ cao kinh khủng. Lúc này nàng mới hoàn toàn luống cuống, ngón tay run rẩy chạm lên trán Dạ Huyền, cảm thấy có gì đó không đúng mới nhẹ nhàng lay bả vai Dạ Huyền, nhỏ giọng kêu hắn: "Dạ Huyền..."
Triêu Ca và Liễu Nhiễu cũng nhận thấy bên này có gì không đúng nên vội vàng đi đến.
Triêu Ca đưa tay ra, chạm vào trán Dạ Huyền mi tâm nhíu chặt: "Hắn bị sốt."
"Tại sao có thể như vậy?" Lâm Hồi Âm sờ một bên mặt của Dạ Huyền, ngước mắt nhìn Triêu Ca: "Vừa rồi hắn còn rất khỏe sao đột nhiên lại sốt cao như vậy?"
Biểu tình của Triêu Ca trở nên nghiêm túc, thật sự hắn cũng không hiểu tình huống này, lúc Dạ Huyền cưỡi ngự kiếm phi hành không hề để lộ chút sơ hở nào.
Liễu Nhiễu nắm cổ tay Dạ Huyền, nghiêng đầu cảm thụ mạch tượng của hắn, sau một lúc mới nói: "Hắn trúng độc."
"Trúng độc?" Lâm Hồi ÂM kinh ngạc, sau đó nghĩ dọc trên đường đén đây Dạ HUyền chỉ bị thương duy nhất một lần, chính là hơn bảy giờ trước hắn nhảy vào cứu nàng, bị quái vật quào bị thương.
Ngón tay Lâm Hồi ÂM run run, giống như nghĩ ra điều gì vội cởi áo quần Dạ Huyền ra.
Cùng lúc đó ngón tay Triêu Ca cũng chạm vào áo quần Dạ Huyền.
Hai ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387890/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.