Lâm Hồi Âm chợt thấy đau lòng cùng cảm động, nàng mím môi không nhịn được mà lên tiếng: "Ngươi sao không nghỉ ngơi."
Dạ Huyền không biết Lâm Hồi Âm đã tỉnh lại, trong lúc bất chợt nghe giọng nói của nàng, hắn nhíu mày một cái, cúi đầu nhìn người thiếu nữ trong ngực. Nàng ngủ được một lục dù sắc mặt còn tái nhợt nhưng so hơn trước tốt hơn rất nhiều.
Lâm Hồi Âm nghiêng đầu thấy Liễu Nhiễu và Triêu Ca nằm ở phía kia vẫn còn đang ngủ say thì ngẩng đầu nhìn Dạ Huyền nói: "Ngươi không ngủ đợi lát nữa chúng ta lên đường, có chịu nổi không?"
Dạ Huyền vì Lâm Hồi Âm bất thình lình quan tâm mình, tâm tình trở nên rất vui. Vốn có chút mệt mỏi trong nháy mắt biến mất không còn một mống. Hắn lắc đầu một cái, nhìn Lâm Hồi Âm ánh mắt hiện lên ánh sáng lạ thường, giọng nói mang theo mấy phần vui sướng: "Không, ta không mệt."
Lâm Hồi Âm nhíu mày một cái, cảm thấy Dạ Huyền có chút vui sướng không giải thích được thì bĩu môi, thoát khỏi ngực hắn.
Lúc này nhiệt độ hạ thấp, không được Dạ Huyền ôm trong ngực nữa Lâm Hồi Âm bỗng thấy lạnh.
Dạ Huyền thấy ngực mình trống rỗng thì có chút bất mãn, nhíu mày một cái, nhìn Lâm Hồi Âm một hồi khẽ liếm môi sau đó kéo nàng vào ngực mình lần nữa: "Tiên lực ngươi yếu, không chống đỡ nổi nhiệt độ thấp đâu, bọn họ còn chưa tỉnh, đợi họ tỉnh chúng ta sẽ lên đường."
Lâm Hồi Âm thật sự cảm thấy Dạ Huyền ôm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387880/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.