Dạ Huyền nâng tay Lâm HỒi Âm lên, ánh mắt không thay đổi liền thúc giục sát khí đem đám yêu ma kia chém thành một mảnh nát bấy.
Tiếng yêu ma kêu la thảm thiết trôi dạt khắp nơi, rất nhanh toàn bộ rừng rậm trong rừng liền khôi phục một mảnh yên tĩnh không chút tiếng động.
Lâm Hồi Âm không thể tưởng tượng nổi nhìn đóng thi thể la liệt nằm trên mặt đất, đầu óc mơ mơ màng màng muốn ngẩng đầu nhìn Dạ Huyền. Ngay sau đó cả cơ thể mất không chế gục xuống trong ngực Dạ Huyền, bất tỉnh.
"Hồi Âm." Liễu Nhiễu lúc nà mới lảo đảo nghiêng đã đạp kiếm chạy đến hiện trường, nhìn Lâm Hồi Âm bất tỉnh thốt lên một câu, ngay sau đó nhìn chung quanh không thấy Triêu Ca đâu, vội vàng hỏi: "Hoàng thái tử đâu?"
Dạ Huyền căn bản không để ý đễn Liễu Nhiễu, chỉ lo lắng cho Lâm Hồi Âm đang nằm trong ngực, nắm cổ tay nàng kiểm tra cơ thể.
Liễu Nhiễu tìm kiếm trong đám thi thể chất đống, thỉnh thoảng lại kêu lên: "Hoàng thái tử."
Lâm Hồi Âm chỉ là mệt mỏi quá nên mới ngất đi... Lúc này Dạ Huyền mới thở phào nhẹ nhõm, nghiêng đầu nhìn Liễu Nhiễu không ngừng tìm kiếm trong đám thi thể, quần áo trắng tinh lúc này đã bị nhuộm thành một màu đỏ.
Hắn nhíu mày một cái, sau đó đưa tay nhẩm một câu thần chú, một thi thể liền bay xuống trước mắt Liễu Nhiễu.
******
Lâm Hồi Âm tỉnh lại lần nữa thì đã nằm trên giường mềm mại, cả người cảm thấy chóng váng. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387839/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.