Chương trước
Chương sau
Xà yêu lại đưa tay, tóm lấy mái tóc nàng, kéo đầu nàng ngẩng cao lên, sau đó đưa con dao sáng loáng lên, đâm vào ngực nàng.

Mũi dao kia sắc bén vô cùng trong nháy mắt găm vào ngực Lâm Hồi Âm.

Cảm giác đau đớn từ ngực nhanh chóng lan ra khắp cơ thể, Lâm Hồi Âm đau đến mức sắc mặt tái nhợt không còn chút máu.

Xà yêu nắm cán dao, chậm rãi rạch một đường, mỗi lần dao chuyển động Lâm Hồi Âm lại đau đớn hít một hơi, thần trí nàng trở nên mơ hồ cơ thể không ngừng co quắp.

Xà yêu rạch vết thương trên ngực Lâm Hồi Âm, không hề sâu, ước chừng dài một tấc thì rạch tiếp bên khác, mở da thịt nàng ra dùng sức vạch sang hai bên, trợn con mắt rắn nhỏ dài đánh giá ngực nàng.

Sau đó chậm rãi đưa tay chạm vào ngực nàng.

Tay của xà yêu lạnh như băng tuyết, làm Lâm Hồi ÂM đông cứng run rẩy. Nàng cũng cảm nhận được cánh tay xà yêu đưa vào trong ngực mình, sờ lên con tim đang đập của nàng, tiếp đó muốn dùng sức lôi nó ra ngoài.

Da thịt bên ngoài có thể tu dưỡng để lành lại nhưng nếu tim nàng bị móc ra ngoài nhất định nàng sẽ chết.

Xà yêu chỉ nhẹ nhàng xé một chút Lâm Hồi Âm đã cảm thấy đau đớn đến không chịu nổi, mùi máu tanh xộc vào miệng nàng làm nàng thầm nghĩ lần này mifnht ahatj sự không xong rồi...

Lâm Hồi Âm hoảng hốt, trước mắt bỗng dưng lại xuất hiện hình dáng của Dạ Huyền.

Nàng há miệng thầm nghĩ, lần này nàng chết thật rồi... Không biết hắn có biết không... Từ nay về sau nàng không thể gặp hắn nữa.

Lâm Hồi Âm không hiểu tại sao, chỉ là cảm thấy xà yêu kéo con tim mình, cảm giác đau đớn trên cơ thể làm nàng không thể chịu đựng nổi. Nàng nuots nước miếng, khóe mắt long lanh rơi ra vài giọt nước mắt trong suốt theo gò má lan xuông dưới.

Lâm Hồi Âm cản thấy đáy mắt chua xót khó chịu nên khẽ nhắm mặt lại, nhưng lúc nàng sắp khép mi mắt hoàn toàn thì lại thấy một làn khói mù màu đỏ xuất hiện. Mà xà yêu vốn đang móc tim nàng ra lại không chút dấu hiệu té ngã trên mặt đất, trong nháy mắt biến thành tro bịu.

Lâm Hồi Âm bất thình lình hít sâu một hơi, cảm thấy ngực mình dễ chịu hưn một chút. Sau đó nâng tay đè lên gực mình, mở mắt nhìn đám yêu ma cách đó không xa từng lớp từng lớp ngã xuống, thân thể còn chưa chạm đến mặt đất đã hóa thành tro bụi.

Những đám yêu ma còn lại nhìn thấy một màn này thì kinh hoảng lùi về phía sau.

Bọn họ nhìn chung quanh muốn tìm ra ai là người lại có sức mạnh tàn phá đến vậy.

Lâm Hồi Am cũng bị một màn này làm cho rung động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.