Chương trước
Chương sau
Lâm Hồi Âm nhận ra Triêu Ca có chút không đúng nên thấp giọng hỏi: "Hoàng thái tử, ngươi sao thế?"

Triêu Ca chỉ nhìn Lâm Hồi Âm, cũng không lên tiếng, ánh mắt hắn bình thường thanh đạm giờ lại đậm đà hơn. Nhiệt độ trên cơ thể tăng cao, trong chóc lát mồ hôi thấm ướt cả áo, làm tóc dính chặt vào người.

Lâm Hồi Âm không biết Triêu Ca bị bỏ thuốc, chẳng qua là thấy hắn đổ mồ hôi như mưa, cứ ngỡ thân thể hắn không thoải mái. Nên nâng tay chạm vào trán hắn, phát hiện nhiệt độ nóng kinh người, tay nàng run lên không nhịn được mà nhíu chặt mi: "Ngươi sốt?"

Lâm Hồi Âm đụng chạm làm cho khát muốn của Triêu Ca càng tống cao, giống như một con mãnh thú muốn giương nanh múa vuốt điên cuồng nổi dậy. TỪng đợt từng đợt giống như thủy triều vậy, không ngừng lăn lộn trong người hắn. Lý trí đều bị dục vọng khống chế.

Lâm Hồi Âm nghiêng đầu nhìn chung quanh một hồi, phát hiện ở đây căn bản không có người ở. Nàng quay đầu nhìn Triêu Ca một cái mới nói: "Ngươi có thể đứng lên không, chúng ta cần tìm một nơi nghỉ ngơi."

Vừa nói Lâm Hồi Âm đưa tay ra chuẩn bị đỡ Triêu Ca dậy.

Nhưng mà lúc tay nàng chạm vào cánh tay Triêu Ca. cơ thể hắn lại run mạnh một cái, sau đó cả người giống như con báo, nhanh chóng xoay người đặt Lâm Hồi Âm dưới người.

Bất ngờ xảy ra làm Lâm Hồi Âm sợ hết hồn, đi khi tỉnh hồn lại thì thấy Triêu Ca đã nằm trên người nàng. Ánh mắt tỏa ra ánh sáng màu đỏ nhìn nàng chằm chằm, giống như có thể nuốt nàng vào bụng ngay vậy.

Lâm Hồi Âm bị nhìn với ánh mắt như vậy cảm thấy sợ hãi theo bản năng đưa tay muốn đẩy Triêu Ca ra.

Nhưng lúc tay nàng chạm vào ngực hắn, cách một lớp áo quần thật dày nàng có thể cảm nhận được nhiệt độ trong cơ thẻ hắn, đến nỗi đầu ngón tay nàng còn thấy đâu.

Triêu Ca rũ mí mắt nhìn cánh tay nhỏ bé nàng đặt trước ngực mình, không nhịn được nuốt nước miếng một cái. Sau đó cúi đầu xuống hôn lên môi Lâm Hồi Âm.

Lâm Hồi Âm căn bản không thể ngờ Triêu Ca sẽ đột nhiên hôn mình nên hốt hoảng đưa tay lên chặn lại. "Hoàng thái tử, đừng như vậy."

VỚi lời nàng nói Triêu Ca như bỏ ngoài tai, chỉ là cảm thấy từng đợt sóng nhiệt mãnh liệt dày vò hắn, trước mắt lý trí đều mất hết Khuôn mặt hắn biến sắc, hơi thở nóng hổi của hắn phả lên người Lâm Hồi Âm. Hơi thể kia giống như độc dược vậy, càng làm lòng hắn thêm rạo rực, dụ dỗ cơ thể hắn. Để hắn hoàn toàn đánh mắt nay lực tư duy, chỉ là cảm thấy con tim hắn muốn, muốn có được cô gái dưới thân này.

Triêu Ca đưa tay, bắt lấy cánh tay Lâm Hồi Âm, không nói gì mà cúi xuống lần mò môi nàng. Lâm HỒi Âm nghiêng đầu tránh đôi môi của Triêu Ca. Hắn không chần chờ chút nào lại đưa tay lên giữ mặt nàng lại rồi cúi đầu dán lên môi nàng lần nữa.

Lâm Hồi ÂM nhớ rõ mình đã bị Triêu Ca mạnh bạo bảy lần cũng không phải chưa từng hôn, hơn nữa lúc nàng bị hắn hôn trong đêm khuya hôm ấy đáy lòng nàng thật sự có cảm giác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.