Tâm tình Dạ Huyền phập phồng, nhìn nàng một cái, ngón tay khẽ vuốt mái tóc dài của nàng, ôn nhu mở miệng: "Chờ một chút nữa ngươi sẽ biết ta không nhịn được cái gì..."
.......
Đêm khuya gió mát lành lạnh, Lâm Hồi Âm và Dạ Huyền đi vào sâu trong rừng cảm thấy yên tĩnh đến buồn bực.
Liễu Nhiễu và triêu ca ngồi yên lặng bên bàn đá, hai người không hề nói chuyện mà Triêu Ca cũng không lên tiếng nói phải rời đi, còn Liễu Nhiễu cũng chỉ có thể im lặng ngồi cạnh.
Lúc Lâm Hồi Âm bị Dạ Huyền đưa đi sắc mặt Triêu Ca có chút khói coi, đáy lòng hắn uất ức không thể nào phát tiết ra được, bắt bầu rượu trên bàn không ngừng nốc cạn từng chén.
Một ly lại thêm một ly không hề dừng lại.
Liễu Nhiễu ngồi bên cạnh không khỏi thấy lo lắng nên đưa tay ngăn hắn lại.
Triêu Ca nghiêng đầu nhìn Liễu Nhiễu, đưa ly cho nàng rồi rót đầy, nói: "Uống cùng ta một ly."
"Hoàng thái tử uống nhiều rượu không tốt cho cơ thể." Liễu Nhiễu nhỏ nhẹ khuyên giải.
Triêu Ca không cho là đúng chỉ cong môi cười lại uống cạn ly rượu trong tay, cũng không nói gì nữa.
Liễu Nhiễu trầm mặc một lúc cũng bưng ly rượu trên bàn uống một hơi: "Nếu hoàng thái tử thích uống vậy thì để Liễu Nhiễu uống cùng ngài."
Nói xong Liễu Nhiễu lại bê bình rượu rót vào ly Triêu Ca.
Triêu Ca cụng ly với Liễu Nhiễu, hai người đồng thời ngẩng đầu uống sạch không còn một giọt.
Cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387738/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.