Lâm Hồi Âm đứng trước mặt Dạ Huyền qua hồi lâu cũng không nhúc nhích.
Dạ Huyền chờ một lúc phát hiện cô gái sau lưng không có phản ứng gì mới quay đầu nhìn lại, vươn tay ra kéo nàng đến ngã xuống lưng mình. Lúc này mới lấy tay nàng vòng qua cổ mình rồi chậm rãi đứng dậy, suốt chặng đường dọc theo thềm đá uốn lượn đi xuống núi. Trên đường đi hai người cũng không hề nói với nhau câu nào, đều im lặng suy tư.
Lâm Hồi Âm tâm loạn như ma, đáy lòng Dạ Huyền lại thấy bất an. Nếu mới vừa rồi không phải đầu nàng đập vào cây sợ là ở ngay chỗ đó hắn đã muốn nàng.
Hắn cũng không hiểu lúc nãy hắn là bị gì cũng không cách nào không chế cảm xúc được.
Hắn không tiếp xúc nhiều với phụ nữ nên không hiểu hiện tại nàng đang nghĩ gì. Bình tĩnh mà xem xét thì chỉ với nàng hắn mới làm những chuyện kia, thật sự là vừa kích động vừa thấy vui sướng. Nhưng hắn lại phát hiện sắc mặt nàng không tốt giống như nàng không phải là thích thú ưa thích gì vậy vậy nên hắn không dám...
Hắn biết rõ nàng chịu làm bạn với hắn, chịu ở bên cạnh hắn... như vậy hắn đã cảm thấy đủ rồi.
Nhưng dù sao vẫn luôn khát vọng, nhìn nàng thôi còn chưa đủ, hắn còn muốn tiếp xúc với nàng nhiều hơn nữa, muốn nhiều hơn nữa...
****
Lúc quay về phòng trời đã rất khuya, đại đa số các căn phòng đều đã tắt đèn. Chỉ còn vài ba gian là đang có ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387686/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.