Mặt nàng áp lên mặt hắn, lông mi của hai người đều rất dài, cong cong quấn với nhau. Nàng khẽ chớp mắt làm hắn có chút nhột nhịn không được mà run lên theo động tác của nàng. Cũng không hề nhắm mắt lại, chăm chú nhìn vào đôi mắt nàng, ánh mắt hắn rất sáng so với trăng sao còn sáng hơn, chiếu thẳng vào lòng nàng.
Ánh mắt như vậy làm cho Lâm Hồi Âm tâm hoảng ý loạn. Nàng chưa từng có cảm giác này, cảm thấy như mình không còn là mình nữa, tim đập nhanh có chút không thích ứng. Theo bản năng nàng muốn thoát ra nên đưa tay chống xuống đất muốn đứng lên. Nhưng tay hắn lại nhẹ nhàng giữ eo nàng lại, lần nữa kéo nàng vào trong ngực.
Lực hắn dùng khá nhanh nhất thời không khống chế được làm đầu Lâm Hồi Âm nặng nề rơi xuống, môi đột ngột chạm môi.
Môi của nàng rất mềm, hương vị ngọt ngào.
Môi của hắn lại nóng, nhẹ nhàng run rẩy.
Đột nhiên Lâm Hồi Âm trợn to hai mắt, cả người ngây ngốc nhìn dung nhan tuấn mĩ gần trong gang tấc, trong lúc nhất thời quên mất tránh ra.
Hắn cảm thấy một luồng khí nóng lan tỏa trong cơ thể không lời nào tả được. Cửa người giống như bị thiêu đốt vậy, rất khó chịu. Mặt nàng cách hắn rất gần, da nàng rất đẹp, trắng mịm căng đều, lỗ chân lông rất nhỏ tựa hồ không tháy được. Chỉ thấy một ít lông măng, đôi mắt nàng đen nhánh dưới ánh trăng nhẹ nhàng chớp động một cái, in rõ bóng dáng hắn trong đó.
Hắn biết khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387679/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.