Liên Y không dám giành với Tiên phi, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiên phi đưa kim hộp cho một thị vệ, vẻ mặt tin tưởng tràn đầy:“Mở ra nhìn xem, rốt cuộc là bảo bối gì mà lại khiến Liên Y luyến tiếc đếm thế!"
Hai thị vệ lập tức nghe theo, chậm rãi mở ra, nhưng bên trong chẳng có ánh sáng bảy màu gì, ngược lại là một bức hoạ cuộn tròn.
Tiên phi nhíu mày, vẻ mặt hồ nghi, quên cả nhìn Liên Y, bên trong không phải là Nam Hải ngọc lưu ly thất thải châu sao? Tại sao lại biến thành tranh rôi?
Liên Y mơ hồ thấy không ổn, vươn tay gắt gao nắm vạt áo, gắt gao mân môi, mở to đôi mắt nhìn thị vệ cầm bức hoạ ra.
Bức hoạ cuộc lại cao như một người, hai thị vệ vận dụng tiên thuật, nâng phù ở giữa không trung, một người cầm gốc, để cho bức hoạ tự trượt xuống.
Đó là một bức đông cung đồ, nam nữ người trần truồng quấn quýt trong vườn hoa. Tư thái cực kỳ dâm dật, dáng người nữ vẽ yểu điệu thướt tha, da thịt trắng như tuyết, lả lướt ngồi trên chân nam nhân, trên mặt mang theo mị thái, đầu chôn trước khố bộ nam nhân, hai mắt khẽ nâng, mang theo mười phần dâm đãng, nhìn nam tử dưới thân, đầu lưỡi hơi vươn ra, giống như liếm lấy quái vậy của gã. Nam nhân nhàn khi nửa nằm trong bụi hoa, trên mặt mang theo chút túng dục, đáy mắt lóe ra hào quang hưng phấn kịch liệt, một tay bưng chén rượu, một tay tìm xuống nắm lấy hai khoả ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387663/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.