233. Dạy ngươi cái gì gọi là ‘‘đắc tội” [3]
Nhưng có đôi khi, phiền toái, không phải ngươi muốn tránh là có thể tránh!
Chính là Lâm Hồi Âm thật không ngờ, hết thảy đến nhanh như vậy!
Ban đêm, Lâm Hồi Âm theo căn tin nếm qua cơm chiều, cùng Liễu Nhiễu vừa tính về phòng, liền bị hai thị nữ một phen ngăn cản.
“Ngươi là Lâm Hồi Âm? Tiên phi nương nương truyền cho ngươi đi gặp nàng!”
Lúc thị nữ kia nói chuyện thanh âm thực càn rỡ, nghe xong mà mặt Liễu Nhiễu trắng nhách, theo bản năng liền vươn tay che Lâm Hồi Âm ra phía sau, chắn trước mặt nàng, thấp giọng nói:“Không biết Tiên phi nương nương truyền lệnh là có việc gì?”
“Tế tự đại nhân, chuyện của Tiên phi nương nương, chúng ta là nô tỳ sao dám hỏi?” Một thị nữ âm dương quái khí đáp trả Liễu Nhiễu một câu, tiếp tục nói:“Tế tự đại nhân, nô tỳ khuyên ngài một câu, việc làm ban chiều của ngàu ở Trường Sinh điện đã khiến Tiên phi nương nương không vừa lòng, bất quá xem ngài là nữ tế ti cùa Đông Hoang đại lục, Tiên phi nương nương không so đo, nhưng như thế không có nghĩa là ngài có thể lặp lại nhiều lần."
Một thị nữ khác không đủ kiên nhẫn, trực tiếp vươn tay bắt Lâm Hồi Âm:“Đừng nhiễu nhương, nếu khiến Tiên phi nương nương sốt ruột, mười cái đầu cũng không đủ cho ngươi chặt đâu."
Liễu Nhiễu gắt gao nắm tay Lâm Hồi Âm cánh tay, không chịu buông ra, nhưng cũng không dám tạo phản Tiên phi, cùng thị nữ bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387612/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.