219. Ta muốn giao dịch với ngươi (9)
Lúc nàng đang ngủ say thì bị người ta đánh thức, nàng mở mắt ra, có chút mê mang, bên tai lại vang lên một giọng nói: "Ra đây."
Lâm Hồi Âm sững sốt một hồi mới nhận ra giọng nói này là của Triêu Ca.
Hắn dùng thuật âm bí mật kêu mình, người ngoài không thể nào nghe được.
Lâm Hồi Âm trầm mặc một lúc, không nhúc nhích, giọn nói của Triêu Ca một lần nữa truyền tới: "Nếu không ra, ta sẽ vào!"
Ngay sau đó Lâm Hồi Âm thật sự nghe thấy tiếng bước chân, nàng vội vàng cầm quần áo bên cạnh qua loa mặc lên, sau đó xuống giường mang giày, nhanh chóng chạy ra ngoài.
Bên ngoài phòng có chút lạnh, Thần Sơn địa thế khá cao, cho dù đệ tử nhập môn ở giữa sườn núi nhưng vào ban đêm nhìn lên bầu trời thấy thật rộng lớn. Ánh trăng trong sáng như nước, trong trẻo lạnh lùng phủ đầy mặt đất.
Triêu Ca khoác một bộ quần áo trắng, phong thái nhẹ nhàng đứng bên bờ sơn cốc cạnh rừng trúc.
Lâm Hồi Âm từ trong nhà đi ra, hắn tựa hồ nghe được tiếng bước chân nên chậm rãi quay đầu, đứng cách đó không xa nhìn nàng.
Dưới ánh trăng, Lâm Hồi Âm có thể thấy mặt mũi Triêu Ca giống như đỉnh núi cao phủ đầy băng tuyết không thể leo tới vậy rất cao nhã, chẳng qua là ánh mắt hắn mang một tia phẫn nộ, nhìn chằm chằm Lâm Hồi Âm, không hề mở miệng.
Lâm Hồi Âm cũng không lên tiếng, sắc mặt an tĩnh bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387607/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.