216. Ta muốn giao dịch với ngươi (6)
Dạ Huyền nhíu mày một cái, có chút không hiểu nhìn Lâm Hồi Âm, sau đó rút ra một tờ, đưa số dư còn tới trước mặt Lâm Hồi Âm lần nữa: "Như vậy thì không nhiều lắm chứ?"
"..." Lâm Hồi Âm không nói, không biết nên cười hay là nên khóc!
Hắn rút ra một tờ, cùng với hắn giao toàn bộ đều cho mình có gì khác nhau?
Dạ Huyền thấy Lâm Hồi Âm không lên tiếng, thì nhìn nhìn xấp ngân phiếu trong tay, suy nghĩ một chút, hỏi: "Vậy ngươi cần bao nhiêu, tự lấy đi."
Hỏi mượn tiền không phải người trong nhad, Lâm Hồi Âm vẫn là không dám trực tiếp đưa tay ra rút chẳng qua là mím môi, đáy lòng khẩn trương giằng co một hồi, mới nói: "Ta muốn ba tờ." Dừng một chút, lại bổ sung: "Chính là ba chục ngàn lượng bạc."
Dạ Huyền rút ba tờ, nhìn một tay ôm chồng ngân phiếu vừa dày vừa nặng, một tay lại chỉ cầm ba tấm ngân phiếu, giác có chút mộc mạc, liền dùng giọng thương lượng hướng về phía Lâm Hồi Âm nói: "Một nửa có được không?"
Lâm Hồi Âm đến tìm Dạ Huyền mượn tiền cảm thấy khẩn trương và bất an, lại chỉ vì hai câu liên tiếp của hắn mà tan thành mây khói, cả người không nhịn được mà bật cười.
Nàng chưa từng gặp qua người như vậy, hắn cho người khác mượng tiền, lại sợ người ta mượn ít mà cố chấp nhét thêm vào!
Dạ Huyền nhìn nàng cười, cũng cười theo, tuy không biết nàng rốt cuộc cười vì cái gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387603/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.