Nàng cứ tưởng rằng trong thế giới vô cố vô thân này tìm được sự ấm áp, thật không ngờ phía sau sự ấm áp này lại cất giấu một chuyện buồn cười đến vậy.
Nàng mất đi tất cả, thà chết đi còn tốt hơn sống.
"Ngươi đối với ta rất tốt, có lẽ ngươi thật muốn tốt cho ta... Nhưng tốt như vậy quá mức tổn thương người, Lâm Hồi Âm ta không cần."
Triêu Ca im lặng.
Lâm Hồi Âm ngẩng đầu lên nhìn trời, chớp mắt hai cái đè nén cảm giác chua xót ở đáy lòng, không ai biết bây giờ nàng có bao nhiêu khổ sở.
Đáy lòng nàng vừa xuất hiện chút cỏ xanh, còn chưa kịp lan ra đã bị cứng rắn nhổ đi như vậy. Đáy lòng nàng tan nát máu me đầm đìa, thật không nỡ nhìn!
Không phải vì nhất thời sinh ra chút hảo cảm cuối cùng bị dập tắt mà khổ sở, chẳng qua là nàng thật sự xem Triêu Ca là người bạn thân cận nhất nhưng lại gặp phải kết cục khổ sở như thế này!
Lâm Hồi Âm suy nghĩ cuối cùng không kìm được nước mắt chảy xuống. Nàng đưa tay nhanh chóng lau đi để cho mình trở nên bình tĩnh nhưng nước mắt càng tuôn ra nhiều hơn.
Triêu Ca có thể nhìn thấy hai hàng nước mắt trên khuôn mặt trắng nõn của nàng, còn có cả năm dấu ngón tay. Bàn tay hắn cuộn chặt thành nắm đấm, hắng giọng muốn mở miệng nói gì nhưng lại phát hiện không thể nào thốt nên lời.
Lâm Hồi Âm rơi lệ cong môi cười, chỉ là qua loa hít hà vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387591/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.