Bước chân Lâm Hồi Âm bỗng chậm lại, đáy lòng vừa thấy vui mừng lập tức tiêu tán không còn một chút, chậm rãi bước đến cạnh Triêu Ca.
Liên Y nhìn Lâm Hồi Âm, từ đầu đến cuối đều không nói gì.
Ánh mắt sâu đậm nhìn chằm chằm Lâm Hồi Âm vừa mới tắm xong mặc một chiếc áo tơ trắng, tóc tùy ý vén lên càng tăng thêm nét lười biếng.
Dưới cái nhìn của Triêu Ca, Lâm Hồi Âm cảm thấy thấp thỏm, không yên.
Nhất định là Liên Y đã tìm đến hắn... Ngày đầu tiên nàng đến đây đã gây ra phiền toái lớn cho hắn như vậy hẳn là hắn sẽ rất tức giận...
Bầu không khí có chút đọng lại.
Một lúc lâu Triêu Ca mới nhàn nhạt lên tiếng: "Hồi Âm nói xin lỗi Liên Y đi."
Lâm Hồi Âm thầm nghĩ đã nghĩ tới câu đầu tiên Triêu Ca nói sẽ là gì, rốt cục ngươi và Liên Y đã xảy ra chuyện gì? Tại sao ngươi lại đánh người?
Nhưng ngàn vạn lần nàng cũng không ngờ được, vừa mở miệng Triêu Ca đã ra lệnh cho nàng xin lỗi Liên Y.
Hắn cũng không hề hỏi một câu xem ai đúng ai sai, tại sao nàng lại đánh Liên Y mà vội bắt nàng xin lỗi?
Lâm Hồi Âm cảm thấy ủy khuất, mím chặt môi từ đầu đến cuối không lên tiếng.
Thật ra Liên Y cũng không phải là loại người hiểu lý lẽ gì, nàng biết rõ lúc này có Triêu Ca ra mặt nên nàng ta mới tỏ ra hiểu chuyện như thế, một tiếng cũng không nói đợi Triêu Ca xử lý.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387377/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.