Chương trước
Chương sau
Lâm Hồi Âm nhai cơm, không lên tiếng chẳng qua chỉ vẫy vẫy tay xem như lời chào hỏi.

Tiếp đó lại có thêm rất nhiều lục tục đi vào, trong số đó có cả vị công chúa cùng lớp với Lâm Hồi Âm, bên cạnh nàng còn có mấy nam nữ đệ tử khác là những người ngồi cạnh nàng trong buổi học lúc chiều.

Công chúa Liên Y đi đến bàn ăn thì có một nam đệ tử nhanh chóng chạy lên trước, thay nàng dùng tay áo lau băng ghế, ân cần nói: "Mời công chúa ngồi."

Liên Y hếch cao cằm, không thèm nói một tiếng cảm ơn mà cao ngạo ngồi xuống như điều hiển nhiên.

Sau đó những nam đệ tử đi cạnh nàng cũng lần lượt tiến lên thay nàng lấy cơm.

Công chúa kia cầm đũa khẩy khẩy thức ăn trước mặt mình một chút, mặt đầy chán ghét, nói: "Nhìn đã thấy khó ăn, như lúc ta ở Hoàng Thành có thể tìm hoàng thái tử huynh anh cùng!"

"Oa, công chúa còn ăn cơm cùng hoàng thái tử?"

Nàng ta nhìn những người xung quanh đủ loại biểu tình hâm mộ, ghen tỵ tầm tình rất tốt, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn kia vẫn còn thấy chưa đủ nên nói thêm: "Vậy thì đã có gì? Trước ta còn nương nhờ trong cung điện của Hoàng thái tử nhiều ngày."

Lâm Hồi Âm ngồi ăn ở đó không xa, nghe được những lời này suýt nữa phun hết cơm ra ngoài.

Thật là nói dối không ngượng mồm!

Nàng ở trong điện thái tử lâu như vậy vốn dĩ chưa từng gặp công chúa xinh đẹp kia. Càng nói gì đến chuyện cùng Triêu Ca ăn cơm!

Nói thật, lúc trước hằng này cùng Triêu Ca ăn cơm ngoại trừ Lâm Hồi Âm nàng ra thì chẳng còn ai nữa.

Chẳng hẳn công chúa xinh đẹp kia là một người đàn bà rất kiêu ngạo, muốn có được cảm giác ưu việt hơn người khác mà cố ý nói dối như vậy, cũng chỉ để được người khác hâm mộ, sau đó sẽ cung kính nịn nọt, cung phụng mình!

Tuy nhiên những chuyện này không liên quan đến nàng vậy nên cũng chẳng mấy bận tâm.

.....

"Bình thường hoàng thái tử cũng lạnh lùng như ở buổi họp ư?"

"Đúng vậy, công chúa ngươi nói cho bọn ta biết một chút, Hoàng thái tử thích làm gì?"

"Chỗ ở của hoàng thái tử như thế nào?"

"Cung thái tử nhất định rất đẹp..."

Đối với những câu hỏi kia, Liên Y công chúa không nhanh không chậm nhếch môi cười một tiếng, giống như đang cố ý làm mọi người tò mò, thật lâu sau mới nói: "Hoàng huynh là người rất lãnh đạm, nhưng khi đối với ta rất ôn hòa, Hoàng huynh đối với thứ gì cũng không mặn không nhạt, chẳng đặc biệt thích thứ gì, ở chỗ ở của huynh ấy có một cái hồ rất lớn, trong hồ mọc đầy hoa sen đủ các màu, trong hồ còn nuôi rất nhiều cá chép, mỗi lần ta đến cung thái tử đều sẽ cho cá ăn..."

Lâm Hồi Âm cảm thấy nghe không lọt tai nữa, công chúa kia rõ ràng là lừa gạt mọi người, vốn dĩ nàng ta chưa từng đi qua hoàng cùng.

Vậy nơi nào là cung thái tử, đó rõ ràng là thần điện tiên đế ở...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.