Lâm Hồi Âm sững sờ, lập tức hiểu được ý tứ của Triêu Ca. Bây giờ nàng không thể về hiện đại, phải ngây ngốc ở chỗ này mười năm, hẳn là muốn nàng phải đưa ra quyết định. Suy nghĩ một chút Lâm Hồi Âm mới nói ý tưởng kế hoạch tối hôm qua đã bày ra: "Tôi nghĩ nên học một chút Tiên Thuật để phòng thân."
"Cũng tốt." Triêu Ca mở miệng, giọng điệu lạnh nhạt làm người ta cảm thấy vô cùng xa lạ: "Qua đoạn này ta cũng phải về Thần Sơn, đến lúc đó sẽ dẫn ngươi theo cùng."
"Thần Sơn là đâu?"
"Thần Sơn là nơi đệ tử, con cháu của Vương Tộc Đông Hoang tu luyện tiên thuật. Tuy nhiên nhiên sau đó, Tiên Giới và Ma Giới giao chiến, hai phe tử thương quá nặng. Mà khả năng sinh sôi nảy nở của Tiên Giới quá yếu, huyết thống thuần tiên ngày càng ít vậy nên Thần Sơn đã cho phép người thường đến bái sư học nghệ." Triêu Ca nhắc đến Thần Sơn thì thần thái cũng trỏ nên ôn hòa hơn. Không gióng như bộ dáng lãnh đạm, mèo khen mèo dài đuôi vậy: "Hồi nhỏ, ta, Dạ Huyền và Thanh Âm cũng là học tập tiên thuật ở đó."
Ở đó cả ba người đã trải qua đoạn thời gian đẹp nhất. Nhắc đến Tahnh Âm, Lâm Hồi Âm bỗng trở nên hiếu kỳ, khẽ liếc qua Triêu Ca, từ hôm qua đến giờ vẫn không kịp hỏi một vấn đề: "Thanh Âm là ai?"
Nhắc đến tên Thanh Âm, mi mắt Triêu Ca rũ xuống, giọng điệu lạnh nhạt làm người ta không biết rõ tâm tình của hắn. "Ngươi là Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387303/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.