Yên Nhi chạy ra bên ngoài gào thét ầm ĩ lên.
"Công chúa qua đời rồi, công chúa đi rồi, công chúa không còn rồi."
Muội ấy hoảng loạn chạy ra khỏi phòng, rồi cắm đầu chạy ra khỏi cung, những người nghe được câu hoảng loạn đó của muội ấy cũng không ngờ tới, bọn họ còn đứng đó như trôn chân tại đó.
Vừa rồi chẳng phải là nàng vừa đi dạo ở hồ xong sao, bây giờ lại đi rồi.
Yên Nhi chạy đến thái hòà điện, quan thần vừa thượng triều xong bọn họ đều túm tụm đi ra, Yên Nhi chạy về hướng ngược lại, chạy thẳng vào thái hòa điện bất chấp bị ngăn cản, chạy vào đến sảnh thì ngã dập mặt xuống đất.
Hoàng thượng vừa đứng lên khỏi ghế thì bị doạ cho giật mình, lính canh đi vào ồn ào hỏi tội.
"Tì nữ kia, ngươi không biết đây là nơi không nên vào hay sao, muốn chết hả."
Yên Nhi quỳ sụp xuống đất lạy hoàng thượng, hai hàng nước mắt chảy ròng ròng.
" Hoàng thượng, công chúa không xong rồi, công chúa đi rồi."
Hoàng thượng phi từ trên đài xuống kéo xốc cổ áo Yên Nhi lên.
"Ngươi nói cái gì?"
Yên Nhi khóc nghẹn đến nỗi không phát lên tiếng được, hoàng thượng lo lắng, vừa không muốn chấp nhận sự thật, chẳng nhẽ bệnh của nàng lại phát tác nhanh như vậy sao.
Hoàng thượng đi đến cung của nàng, bước đến cửa đã thấy rất nhiều người đứng vây quanh nàng cửa phòng, khi thấy hoàng thượng bọn họ đều dạt ra hai phía, nhường đường cho người vào.
Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/3512002/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.