Trong một chốc im lặng, Đàm Nhu liền nói lảng sang chuyện khác, nàng hỏi.
" Vậy Nhạc Phi Nhã có được trở về Bắc Quốc không?"
Tính ra thì chẳng có quan hệ gì, nhưng bỏ lại nàng ta thì lại không phải lễ, hơn nữa bây giờ để nàng ta về lại quê nhà cũng không hay, chưa biết chừng nàng ta về quê nhà sẽ bị hắt hủi, trong bụng lại đang mang thai nữa thì để nàng ta về quê nhà lại càng hại nàng ta hơn, Nhạc thường thư trọng mặt mũi như vậy, nuôi đứa con gái có mang trong nhà sao mà chấp nhận được.
Tam Diễm Vương không biết phải làm sao, chỉ đáp nàng cho qua chuyện trước.
"Chuyện đó ta sẽ tính sau."
Lúc này Nhạc Phi Nhã mới chính là vấn đề, dù người ta có vạch ra mọi chuyện để cứu sống nàng ta thì nàng ta cũng nhất quyết đòi về quê nhà cho bằng được, lúc nàng ta van xin Chiêu Phong đưa nàng ta về lại quê nhà thì Chiêu Phong đã lắc đầu, vì sợ đem nàng ta về thì hại nàng ta.
Tam Diễm Vương nhìn thập nhất rồi nhìn Đàm Nhu đang suy tư, huynh ấy lấy cớ đuổi thập nhất ra ngoài.
" Thập nhất, đệ về phòng tìm bức tranh sơn thủy của đệ đến đây."
Bức tranh sơn thủy của thập nhất hắn vẽ để tặng cho Đàm Nhu, lấy cớ đuổi hắn đi, hắn cũng hiểu ca ca của mình đang định bàn chuyện về mình, hắn vui vẻ rời đi,
Đàm Nhu còn khó hiểu với vẻ hào hứng này của hắn.
" Có chuyện gì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/3505650/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.