Tứ Vương cười trừ, quả thật trong tâm trí hắn thì hắn chính là kẻ giết cha và huynh đệ, thâm tâm hắn tự cười nhạo mình, cuối cùng thì của hoang cũng thuộc về hoang.
Nhạc Phi Nhã được người chuẩn bị nước tắm cho, nàng ta được tắm rửa sạch sẽ, mặc thường phục nhưng là đồ rất mới, luôn đi theo sau Tứ Vương, bề ngoài nhìn như một đôi phu thê ân cần bên nhau, nhưng khi về đến lều trại cả hai mới đá đểu nhau.
Tứ Vương ít nói chuyện với nàng ta nhưng cứ mở miệng ra thì đều là mấy lời không hay.
"Ngoài đi đi lại lại nàng còn làm được gì?"
Nhạc Phi Nhã ngồi bên giường cũng không kém cạnh.
"Còn làm được gì, thần thiếp vô dụng như vậy vẫn được hầu hạ người đó thôi."
Tứ Vương đặt chén trà xuống, vẻ mặt hắn chẳng biểu hiện gì.
"Người có dã tâm lại không làm được."
Từng chữ hắn nói ra như đánh vào tự tôn nàng ta, nhưng nghe nhiều nàng ta cũng đã chai sạn.
" Mây tầng nào thì gặp gió tầng đó, người không hiểu sao?"
Hắn kém cỏi không có được người tài ở bên cạnh giúp, người như hắn chỉ có thể có được người vô dụng như Nhạc Phi Nhã, hoàng quý phi của hắn không để hắn yên mà quyết bộc phát.
" Không phải nàng ta là biểu tỷ của người sao, sao người lại có ý với nàng ta? Người lấy thần thiếp nhưng trong lòng lại ghê tởm thần thiếp, người mà người muốn đầu ấp tay gối là nàng ta, hoàng thượng, dù nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/3486999/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.