An Nhĩ hành lễ giống như một muội muội rồi cùng Chiêu Nhiên rời đi, Đàm Nhu vừa đi vừa kể với Chiêu Phong.
"Ngưu phu nhân chính là trưởng công chúa."
Chiêu Phong nắm chặt tay Đàm Nhu.
" Hai người đã nói những gì vậy?"
Đàm Nhu không do dự.
"Nói về chuyện cũ."
Nàng cúi gằm mặt xuống.
" Chuyện cũ về những thứ có liên quan đến mẫu hậu và ta."
Đàm Nhu sợ mình kể miết sẽ kích động không tự chủ được nên đã nói.
"Về Đông cung rồi ta kể cho chàng sau."
Chiêu Phong chỉ về phía trước, có tì nữ đã nhanh chân đi tới trông vẻ hớn hở.
" Hình như là người của mẫu hậu."
Đàm Nhu mỉm cười.
"Vậy thì đi thôi."
Cánh bướm phập phù, áng bụi bám trên người bướm cũng vương lại trên cánh hoa nhỏ, hậu hoa viên là nơi đầy hoa và bướm, người được đến đây chăm sóc cũng vô cùng vinh dự tự hào, người được mời đến đây càng hồi hộp hơn.
Chiêu Phong đưa Đàm Nhu vào bên trong hậu hoa viên, đàn bướm dẫn đường đến bàn trà, mùi trà hoa cúc phảng phất quanh đây, vén rèm cửa lên Chiêu Phong dắt tay Đàm Nhu đi vào, hoàng hậu và hoàng thượng đều ngồi đó, Đàm Nhu như bị khí chất của hai người đè xuống mà đầu gối cũng khụy, nàng liền hành lễ.
" Tham kiến hoàng thượng, hoàng hậu nương nương."
Chiêu Phong thì cười tít mắt, đứng đằng sau nàng cũng không quên hành lễ.
" Phụ hoàng, mẫu hậu."
Hoàng hậu tận tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/3485637/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.