Khuya muộn, hoàng thượng hay ngồi ở thư phòng duyệt tấu sớ, đột nhiên công công canh cửa giật mình, trong thư phòng hoàng thượng cười một tràng lớn, lát sau đi ra vẫn cười phát ra tiếng coi vẻ rất sảng khoái.
Công công đi theo sau đã tò mò sao hoàng thượng lại vui vẻ thế.
" Hoàng thượng vui vẻ như vậy, vừa nhận tin gì sao ạ."
Hoàng thượng khua tay, miệng cười nói.
" Không có gì, đi, đi đến chỗ hoàng hậu."
Công công lại thay đổi thái độ.
" Hoàng thượng, hậu cung báo hoàng hậu tâm trạng không vui, lại coi sổ sách thấm mệt nên không muốn ai làm phiền, có nên đi tiếp không."
Hoàng thượng bỗng dừng chân, có vẻ người đang đắn đo, nhưng lại nghĩ chuyện vui như vậy hoàng hậu sẽ không khó tính đâu.
Người vẫn khua tay tự tin nói.
" Có chuyện vui mà, ta đến đó nàng ấy sẽ vui vẻ thôi, không sao đâu."
Tình cảm của hoàng thượng và hoàng hậu kéo dài như thế, từ lúc niên thiếu đến lúc trung niên, trước giờ vẫn luôn một lòng với nhau, hoàng hậu luôn được sủng ái, người đỏng đảnh cũng vì được sủng ái, người có tâm ý, có lòng thấu hiểu, bên cạnh hoàng thượng luôn luôn trò chuyện, an ủi và quan tâm người, xem lại đoạn tình cảm trước đó đến bây giờ dù có thay đổi thì chỉ có thể là sâu đậm hơn.
Đàm Nhu và Chiêu Phong đi qua núi Nguyệt, nghỉ lại chỗ cũ, nhà trọ trước kia nàng và Chiêu Phong người tầng trên, người ở tầng dưới, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/3485278/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.