Chiêu Nhiên cười trừ, nói thẳng ý mình ra.
" Lần trước ta thấy nàng trò chuyện với công tử nào đó..."
" Công tử đó hỏi về bệnh tình và thuốc than của phụ thân, hỏi xem nên chú ý gì, thú thật thì vị công tử anh tuấn đó tiểu nữ cũng lần đầu nói chuyện."
An Nhĩ lúc đó đã thấy Chiêu Nhiên rồi, nàng chỉ vờ như không thấy, Chiêu Nhiên thấy nàng nhanh nhảu như thế đã mỉm cười.
Huynh ấy nhìn xung quanh không có ai nữa liền muốn gần gũi với An Nhĩ.
Chiêu Nhiên dừng chân, An Nhĩ cũng thôi bước, Chiêu Nhiên quay người ra xoa đầu nàng ấy.
An Nhĩ ngại ngùng, thấy An Nhĩ không phản ứng gì lạ Chiêu Nhiên mạnh dạn hơn.
" Ta ôm nàng được chứ?"
An Nhĩ có hơi bất ngờ, nhưng nghĩ lại thì chuyện này giữa những người yêu nhau là chuyện bình thường, nàng ấy ngại ngùng gật đầu.
Chiêu Nhiên từ từ kéo tay An Nhĩ lại gần, rồi vòng tay ra ôm lấy người nàng, ép sát người nàng vào lòng mình.
An Nhĩ áp tai vào ngực Chiêu Nhiên, đã cảm nhận được nhịp tim bấn loạn của huynh ấy, nàng ấy lập tức đỏ mặt lên, dường như cảm nhận được tình yêu mà Chiêu Nhiên dành cho mình.
Chiêu Nhiên tay hơi run, huynh ấy cũng nói.
"Nàng nói chuyện cũng có thể thân thiết hơn, đừng để ý lễ nghĩa nữa."
Chiêu Nhiên buông nàng ra, An Nhĩ quen miệng liền nói.
"Tiểu nữ...."
Chiêu Nhiên đặt ngón trỏ lên miệng nàng lắc đầu.
" Không..."
An Nhĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/3484199/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.