Đàm Nhu cười trừ sờ vào tóc mình, mái tóc rối bù và dày này lại được chú ý.
" Thẩm thẩm sao vậy? Mái tóc của ta có hơi lạ nhưng mà có gì đặc biệt đến vậy sao?"
Thầm thẩm lạnh lùng kia vừa mỉm cười ngại ngùng lại vừa ngó nghiêng nhìn nàng, lại lắc đầu đáp.
" không.. à ... Không."
Nàng chỉ thấy họ lạ lùng, biểu cảm đó hoàn toàn không được tỉnh táo nàng liền quay người đi không quan tâm họ, nhìn xung quanh cũng chỉ có vài người được giam ở đây, đa số đều là tinh thần không ổn định, người bên đầu dãy phòng giam bên kia la hét chói tai, người thì nằm co ro run sợ, có người không tỉnh táo hơn thì điên dại nhét những cọc rơm vào miệng vừa nhai vừa khóc, nàng rùng mình.
Nơi quỷ gì đây?
Không gian này ngột ngạt, ánh sáng từ bên ngoài hất vào bên trong mới có thể soi sáng được, trên tường gắn những kệ đèn nến đã tắt từ lâu, có lẽ trời đã sáng,
Đàm Nhu nhìn quanh cũng không nhìn ra kẽ hở nào để mình trốn được ra ngoài.
Đàm Nhu còn không để ý có người đang ở phía sau đột kích nàng, bàn tay bám đầy bụi bẩn và thô ráp đặt lên vai nàng, nàng giật bắn mình, người đó thấy nàng giật mình thì đã vội quỳ xuống dập đầu lia lịa, miệng còn lẩm bẩm.
" Nương nương tha tội, nương nương tha tội."
Đàm Nhu cau có nhìn vị thẩm thẩm còn lại đang điểm tĩnh nhìn mình kia.
"Rốt cuộc là sao vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/3483573/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.