Đàm Nhu đẩy Chiêu Phong ra, nàng đứng sang một bên, vẻ mặt mỉm cười, nhưng miệng lại nghiêm túc nói, trông vẻ bông đùa.
" Không hợp lễ nghĩa."
Chiêu Phong lại kéo nàng ra bàn trà ngồi xuống, chàng rót trà cho nàng, đưa chén trà về phía nàng.
Đàm Nhu đón lấy, nàng nhấp ngụm trà nóng rồi nhã nhặn đặt xuống, Chiêu Phong vuốt mái tóc dài của nàng, mái tóc trắng đã đi theo nàng từ khi vừa sinh ra, đều dài và mượt như những mái tóc bình thường, Chiêu Phong vuốt ra sau, Đàm Nhu luôn hướng mắt về phía chàng, khoé miệng cong lên.
Chiêu Phong vuốt đến đuôi tóc, nụ cười gượng gạo, trên tay là hơn mười sợi tóc rụng xuống, Chiêu Phong nắm chặt lấy mấy sợi tóc dài, vỗ nhẹ vào lưng nàng.
Tóc Đàm Nhu đã bắt đầu rụng, Chiêu Phong trong lòng sốt ruột.
Hình như nàng ấy chưa biết thì phải.
Đàm Nhu vuốt lại tóc ra sau, sau đó thì khựng lại, mắc trên tay của nàng là mấy sợi tóc, tóc rụng như lá mùa thu, không có chút cảm giác nào, nàng nhìn Chiêu Phong, Chiêu Phong cũng không nói gì, cả hai im lặng không thể nói câu nào.
Cả hai đều hiểu bệnh tình đến đây đã nặng lắm rồi, Đàm Nhu trong thâm tâm sợ hãi, Chiêu Phong cũng sợ sệt, chàng chưa chuẩn bị đến đoạn này cho lắm, vẫn còn trầm ngâm suy nghĩ.
Sau hồi lâu Chiêu Phong mới nói.
" Khuya như vậy rồi, chúng ta cũng nghỉ ngơi thôi, nàng ngủ trên giường, ta sẽ trải thảm ngủ dưới đất, nàng yên tâm."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/3322594/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.