Đàm Nhu đang mơ màng ngắm nhìn hồ sen, trong lòng nàng nhớ kĩ rằng ngày mai là giỗ của mẫu hậu.
Ngôi chùa ở đằng xa kia là nơi phụ hoàng nàng thờ mẫu hậu, trong lòng nàng đã định vào ngày mai sẽ đi đâu.
Chiêu Phong lại đi đến đặt tay lên vai nàng, Đàm Nhu giật mình quay ra.
" Ta có nhiều chuyện muốn nói với nàng lắm."
Đàm Nhu biết chuyện Chiêu Phong muốn nói là gì.
" Ngồi xuống đã, có gì từ từ nói."
Đàm Nhu đã biết Chiêu Phong định nói gì, nàng rót trà xong đã vội nói.
" Chuyện mà huynh định nói ta thấy nên xem xét lại, dù gì cũng chỉ là lời nói của trẻ con, mấy ai để ý chứ."
Chiêu Phong lại hốt hoảng đứng dậy, chén trà nóng đã đổ vào người chàng mà chàng cũng không để ý.
" Nàng nói gì vậy?"
Đàm Nhu thấy chén trà nóng như vậy cũng hoảng, tay nàng bất giác mà vươn ra nhưng rồi nàng lại vội thu lại.
Chiêu Phong lại hùng hổ hỏi.
" Nàng nói như vậy là lừa ta?"
Đàm Nhu lại vội đáp.
" Sao có thể gọi là lừa huynh được chứ? Chỉ là ta thấy chuyện đó quá trẻ con, khi chúng ta gặp nhau còn chưa được mười tuổi thì tình cảm có mấy phần là thật chứ."
Chiêu Phong lại lên tiếng.
" Nàng cho rằng tình cảm lúc đó quá trẻ con sao? Nàng thấy ta hấp tấp quá sẽ không có mấy phần thật lòng sao? Chuyện đó là thật mà, ta nói thật mà."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/2828041/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.