Đàm Nhu từ khi còn nhỏ đã sống cùng với sư phụ, sống cùng lão thái thái.
Khi còn ở trong cung nàng đã phải học các lễ nghi từ khi còn rất nhỏ, lúc đó chỉ vừa tròn ba tuổi, nàng bị ma ma phạt vì học không thuộc lễ nghi, vừa học xong nàng lại chạy đến chỗ mẫu hậu khóc lóc than vãn, nằm trong vòng tay mẫu hậu nàng hiển nhiên không sợ ai, nàng được hoàng thượng cưng chiều vì tính cách lém lỉnh hoạt bát của mình.
Khi lên bốn nàng bắt đầu được học thêu thùa, được học vẽ tranh, được mẫu thân dạy thêm thổi sáo đánh đàn.
Cuộc sống bình thường của một công chúa được độc sủng cứ thế trôi qua cho đến khi lên năm tuổi mẫu hậu nàng mất, mẫu hậu ra đi ở tẩm cung của mình lúc đó nàng chỉ nghe họ nói rằng " Nương nương nghĩ quẩn đã treo vải trắng tự tử ở tẩm cung, sáng nay phát hiện thì người đã đi rồi."
Mẫu hậu ra đi để lại nhiều khúc mắc trong lòng nàng, nhưng sau khi mẫu hậu đi rồi, vì là tự tử cho nên bị khép vào tội nặng cả nhà ngoại của nàng lúc đó đều bị xử chết.
Hoàng thượng trước đó yêu thương Vương Thị hết mình cũng được bên nhà ngoại chống đỡ, sau khi gia đình Vương Thị biến mất cũng không có ai về phe hoàng thượng, người đành nhường một bước để lấy lòng họ, vì chưa củng cố được quyền lực cho mình người không dám quan tâm đến Đàm Nhu nhiều.
Đàm Nhu ở trong cung cũng không sung sướng gì, nàng bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/2827969/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.