Chưa đợi Thế Hiên lên tiếng, Mẫu Đơn mỹ nhân đã yểu điệu lướt đến, dẻo dai như người không xương, ôm chặt lấy chàng , quyến rũ nói :
“ Công tử ~ Công tử … A…”
“ Á! Thế Hiên! Dừng tay!” Ta hốt hoảng vội vàng kéo chàng ra, không để chàng tiếp tục dùng tay siết chặt cổ Mẫu Đơn “ Là thiếp sai rồi ~ Chúng ta mau về được không?”
Xem ra là ta bắt đầu chưa đúng rồi, chuyện này để từ từ vậy!
Thế Hiên mặc kệ ta nói gì, vẫn tiếp tục siết cổ Mẫu Đơn, gằn giọng quát :
“ Ai cho ngươi đụng tay vào bổn thái tử?”
“ Thái… Thái tử điện hạ! Mẫu Đơn không… không biết là người… thỉnh… thỉnh thái tử tha mạng!” Mẫu Đơn khó nhọc nói không ra hơi, lại quay sang cầu cứu ta.
Tú bà cũng xông tới giằng co, mọi người thấy náo loạn nên cũng xúm lại giúp đỡ, một hồi sau mới cứu được.
Thế Hiên không thèm đếm xỉa đến Mẫu Đơn nữa , quay sang giận dữ nói với ta :
“ Có phải là bổn thái tử quá sủng ái nàng, khiến nàng sinh kiêu, cho rằng có thể tự ý phạm vào điều đại kỵ hay sao? La Thiên Di!”
“ Ta… ta không có ý đó, chỉ là ta…”
“ Nàng không cần nói nữa, bổn thái tử cũng không muốn nghe nàng nói!!” Thế Hiên phất tay áo thật mạnh, một luồng kình phong ập tới, mạnh đến mức bay luôn cả lên trời, ta sợ đến mức nhắm tịt mắt, nhưng không hiểu sao trong thâm tâm vẫn hi vọng chàng sẽ đỡ ta, nếu không nếu ngã từ độ cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-toi-cao/1615147/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.