Băng bó xong xuôi ta mới phát hiện ra, bản thân đang ở trong Tử Vương phủ… còn Tử Thuần vẫn đứng bên cạnh mỉm cười dịu dàng nhìn ta.
Ta bày ra một bộ áy náy nói :
“ Xin lỗi, xin lỗi , làm ngươi chờ lâu rồi…”
“ Không sao, không sao! Thời gian còn dài” Tử Thuần rất rộng lượng xua tay, hắn nhìn ta ôn hòa nói “ Nàng đến đây tìm ta làm gì? Còn… đống tiền cược đó là sao? Ta nghe nói hình như nàng cược có phải nàng là thái tử phi hay là a hoàn…”
Ách! Mất mặt quá đi!
Ta mạnh mẽ lắc đầu, khẩn trương thanh minh :
“ Đúng là vậy! Nhưng tất cả đều có lý do! Ta muốn mời ngươi đi dạo phố, nhưng lại quên mang theo nhiều ngân lượng nên mới nghĩ ra cách này …” Vẫn biết hắn nguy hiểm, nhưng ta vẫn còn lạ lẫm với cổ đại, nên ra đường nhất định phải có người theo, võ công cũng phải giỏi! Lúc đầu ta cũng nghĩ rủ Thế Hiên, nhưng lại thôi. Hắn ta là thái tử, thời gian đâu làm ba cái chuyện này chứ!
“ Ha ha ha! Nàng thật là! Lẽ nào bổn vương lại nghèo đến mức phải để nàng lấy tiền ra đãi hay sao?” Hắn ôm bụng cười vô cùng sảng khoái.
“ Không… không phải… ta.. ừm… ta mời ngươi mà để ngươi lấy tiền túi thì không hay… “
Đám người quản gia và a hoàn từ bên ngoài len lén nhìn vào, cảm thấy vô cùng xúc động. Vương gia nhà bọn họ chính là rất ít cười, hầu như cả ngày khuôn mặt nhìn rất đáng sợ, từ lúc Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-toi-cao/1615135/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.