Khoảng 1 tháng sau thì đám thợ đã hoàn tất và giao lại cho nàng bộ cờ vua và bộ bài. Đúng là thợ giỏi nhất kinh thành có khác, không những làm nhanh lại còn đẹp ngoài sức tưởng tượng như vậy! Ha ha, có tiền thật là sung sướng quá đi ~~Ta cẩn thận cầm một quân cờ lên ngắm nghía hồi lâu rồi vẫy tay gọi Tiểu Đào đang mắt tròn mắt dẹt đứng trong góc nhìn chằm chằm về phía này. Tiểu a đầu thấy ta gọi liền ngoan ngoãn tiến lại gần, ngây thơ nhìn ta rồi lại nhìn “vật lạ” , hồi lâu mới e dè nói :“ Nương nương … đây là?”Ta cong cong khóe môi, hào hứng kéo Tiểu Đào ngồi xuống bên cạnh :“ Nào nào, đừng có đứng đực ra đó chứ! Để ta chỉ em cách chơi, ha ha!”…Trong thư phòng, Âu Dương Thế Hiên còn đang đau đầu với vấn đề lũ lụt thì lại nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, đầu mày không khỏi chau lại thật chặt, bàn tay ngọc thon dài kiêu ngạo khẽ siết bản tấu chương , chỉ hận không thể nghiền nó thành bột. Phượng mâu ánh lên tia sắc bén lạ thường, hắn đập bàn hướng ra ngoài quát lớn :“ Người đâu!”Nghe thấy tiếng quát tháo giận dữ của hắn, thị vệ bên ngoài run lên, lật đật chạy vào, lo lắng hành lễ , ngay cả ngẩng đầu lên nhìn cũng chẳng dám.Hắn hừ một tiếng :“ Bên ngoài vì sao ồn ào như vậy? Có phải là chán sống hết rồi hay không?”“ Bẩm thái tử, là mọi người đang kéo nhau đến Ngọc Lan Các, tẩm cung của thái tử phi nương nương…”Hắn nhướng mày, hiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-toi-cao/1615128/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.