Sáng sớm, ánh nắng ấm áp lan tỏa khắp nơi trên bầu trời làm cho sân vườn như phủ thêm một tầng kim y. Những chú chim nhỏ thức dậy sớm, không biết đang trốn ở trên cành cây nào mà ríu ra ríu rít kêu, thỉnh thoảng lại có những giọt sương óng ánh của buổi sớm mai theo lá cây mà rơi xuống hòa tan với mặt đất.
Diệp Lạc đứng ở trong sân, khép hờ hai mắt, cảm thụ sự yên tĩnh cùng không khí tươi mát của buổi sớm. Thỉnh thoảng thổi qua một trận gió nhẹ, lơ đãng làm lay động mái tóc đen bóng của nàng, làm gương mặt nàng, vốn thoạt nhìn không có gì lạ, tăng thêm một ít quyến rũ khó có được.
Phía sau truyền đến một tiếng bước chân nhỏ nhẹ, Thanh nhi cầm trên tay một kiện áo choàng đi đến bên cạnh Diệp Lạc, vì nàng nhẹ nhàng phủ thêm, trong miệng thoáng có điểm trách cứ nói:
”Tiểu thư, ngươi cũng thật là, hiện tại khí trời đã lạnh, ngươi đi ra cũng không khoát thêm xiêm y, vạn nhất cảm lạnh thì làm sao bây giờ?”
Diệp Lạc mỉm cười, lấy tay nắm thật chặt Thanh nhi vì nàng phủ thêm áo choàng, cười nói”Thanh nhi, ngươi dậy rồi à?”
Thanh nhi trên mặt hơi đỏ lên, cúi đầu nhỏ giọng nói:”Tiểu thư, ngươi tỉnh dậy tại sao không gọi nô tỳ?”
Diệp Lạc vỗ nhẹ nhẹ khuôn mặt của nàng, cười nói:
“Biết ngươi mệt, hơn nữa nơi này không có ngoại nhân, chúng ta không cần phải tuân thủ những quy củ kia.”
Buổi tối ngày hôm trước, Thanh nhi bất chấp cùng nàng dầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-that-sung/208755/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.