Vệ Lan nhàm chán ngồi ở trong phòng ngủ, hôm nay Tử Lạc Vân lên triều, nàng thân là thị vệ vốn nên đi theo, nhưng bởi vì luật pháp Tây Lương quy định ngoài hoàng hậu và Thái Hậu không cho phép bất kỳ nữ tử nào tiến vào triều, cho nên cho dù là thị vệ bên người Tử Lạc Vân cũng không thể làm trái cung quy. 
Một người vốn hoạt bát hiếu động như nàng hiện tại im lặng như thế bỗng cảm thấy có chút nặng nề. Đột nhiên nàng phát hiện thời gian ở bên cạnh Tử Lạc Vân trôi qua rất nhanh, ở bên cạnh hắn nàng như quên mất bản thân mình, cười nói hăng say, hơn nữa nhiều khi có chút giống như thấy mình thực ỷ lại vào tên thường cười nhạo trêu đùa nàng kia, bởi vì thỉnh thoảng trong lúc tịch mịch nàng lại nhớ tới hắn, chẳng lẽ thực giống sư phó nói, nếu không thích thì làm sao nhớ tới, chỉ là hắn không thích nàng, người hắn thích là Oánh nhi tỷ tỷ. 
Bỗng nhiên một trận tiếng bước chân cắt đứt trầm tư của nàng, quay đầu nhìn lại chỉ thấy Lâm Oánh Nhi đang bưng một cái khay mỉm cười hướng nàng đi tới. Nhìn thấy Lâm Oánh Nhi Vệ Lan cảm thấy có điểm mất tự nhiên. Vừa rồi chính mình càng đang lén tưởng nhớ tới Tử Lạc Vân. 
Lâm Oánh Nhi đi đến bên cạnh Vệ Lan nhẹ nhàng đặt khay ở giữa bàn cười nói: 
-“Muội muội đang suy nghĩ gì thế, dường như rất cao hứng?” 
Vệ Lan miễn cưỡng nặn ra một nụ cười nói: 
-“Không có gì đâu Oánh Nhi tỷ tỷ . . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-that-sung/1240352/chuong-255.html