Kỳ thật cho dù Lâm Phi không nói ra trong lòng nàng cũng hiểu được, trước năm mười ba tuổi nàng nàng vẫn cho rằng mình là thiên kim tiểu thư Lâm gia, nhưng sau ngày hôm đó, sự thật nháy mắt đem nàng từ trong mộng đánh tỉnh!
Sáu tuổi nàng được Lâm gia đưa vào trong cung, trở thành tiểu đồng bồi đọc cho Tử Lạc Vân, sau đó cũng chưa từng xuất cung. Mãi cho đến khi tròn mười ba tuổi bởi vì muốn đi lễ chùa, cho nên nàng mới xuất cung trở về Lâm gia.
Trở lại Lâm gia nàng bắt đầu phát hiện ánh mắt của phụ thân và ca ca nhìn nàng không còn lãnh đạm giống trước đây mà đột nhiên nhiệt tình. Ánh mắt nhìn nàng như hổ đói còn mang theo ý cười không rõ, không biết vì sao nàng thực sợ hãi.
Nàng cũng không phải đứa ngốc, bởi vì từ nhỏ bồi đọc cho Tử Lạc Vân, từ trong sách nàng biết rất nhiều điều, cũng hiểu được ánh mắt của phụ thân và ca ca đại biểu cho cái gì, đó là tham muốn trần trụi muốn chiếm lấy.
Kể từ đó trong lòng nàng bắt đầu cảm thấy bất an, nhưng nàng luôn an ủi chính mình hai ngươi kia dù sao cũng là ruột thịt, bọn họ sẽ không đối xử với nàng như thế.
Nhưng vào ngày hôm đó tất cả mọi thứ đều tan vỡ. Tối hôm đó nàng mới chợp mắt không lâu chợt nghe tiếng đập cửa rất mạnh, nàng mở cửa chỉ thấy phụ thân đang đứng trước cửa khuê phòng mình, nhưng mà ông ta còn không đợi nàng nói chuyện liền từng bước ôm lấy nàng đẩy vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-that-sung/1240350/chuong-253.html