Hoàng cung, Ngự thư phòng.
Tử Dạ mặt không biểu cảm, lẳng lặng ngồi sau thư án, một thân hoàng bào bao lấy thân hình cao lớn rắn rỏi hiện ra so với bình thường càng thêm khí thế, cũng vì thế những đường nét trên khuôn mặt càng lộ rõ vẻ tuấn tú, làm tăng thêm khí thế bậc vương giả.
Diệp Hạo một thân y phục màu lam đơn giản lẳng lặng đứng đối diện trước mặt hắn, trên thư án có châm một lư hương, mùi thơm nhàn nhạt lượn lờ qanh quẩn làm ọi người cảm thấy tâm hồn thanh thản. Một chén trà xanh còn nóng đang bốc hơi lờ mờ.
Hai người đánh giá nhau, trầm mặc không nói, qua một lúc lâu, Tử Dạ trên khuôn mặt tuấn tú băng lãnh rốt cuộc cũng nở nụ cười, nói:
“Ngươi chừng nào thì quay trở về?”
Ngữ khí tràn ngập vui sướng khi thấy bạn bè gặp họa.
Diệp Hạo mỉm cười lui về phía sau một bước nghiêm trang hành lễ đối với Tử Dạ:
“Thảo dân Diệp Hạo bái kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế.”
Tử Dạ mày kiếm khẽ nhăn lại, nhẹ nhàng vỗ bờ vai Diệp Hạo cười nói:
“Khi Trẫm vẫn còn là Thái tử, không thấy ngươi nhiều lễ nghĩa như vậy? Hôm nay trái lại có quy củ không ít!”
Nụ cười sảng khoái này, niềm vui khi gặp lại bằng hữu làm cho bầu không khí nặng nề giảm đi không ít. Diệp Hạo cũng không gượng ép bản thân mất tự nhiên, cười nói:
“Lúc ngươi đăng cơ, ta không kịp trở về, ngươi không trách ta là tốt rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-that-sung/1240258/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.