Edit: Muỗi Vove
Trong thư phòng, Diệp lão gia ngồi ở ghế trên, mày nhíu chặt, xem sách trên bàn có vẻ chăm chú, tay cầm một chén trà, suy nghĩ thất thần, trong đầu hắn, bỗng nhiên hiện lên một dung nhan mềm mại, hắn từng nhớ rõ, nàng là nữ tử u nhã như hoa lan, trong tay phụng một chén trà, cười nhẹ nhàng đi về phía hắn, ôn nhu nói cho hắn biết, đây là nàng dùng hàn ngọc khó gặp chạm thành chén trà, dùng chén này pha trà hương khí nồng đậm, hương vị thơm ngọt.
Thế nhưng, tại thời điểm đó, trong đầu hắn chỉ có suy nghĩ làm sao bố trí ổn thỏa cho Diệp phu nhân đang mang thai, khi đó, hắn còn trẻ, Diệp phu nhân còn là một trong các hoa khôi xinh đẹp nhất kinh thành chỉ bán nghệ không bán thân, trong đông đảo nhưng nam nhân muốn có nàng, Diệp phu nhân lại chọn trúng hắn, bởi vì, hắn là đại công tử Diệp gia đại phú bậc nhất kinh thành!
Khi hắn còn trẻ, thường thường lưu luyên nơi bướm hoa, làm sao có thể không bị vẻ xinh đẹp của Diệp phu nhân mê hoặc? Đối mặt với sắc đẹp, hắn đã sớm quên người vợ cả nhu mỳ trong nhà, cũng là nữ tử đối với hắn tình sâu như biển.
Một đêm say rượu phong lưu, vốn tưởng rằng bất quá là hoa trong kiếng trăng trong nước, không ngờ rằng, Diệp phu nhân lại hoài mang hài tử của hắn, cốt nhục của Diệp gia. Mà hắn, sau khi biết tin tức này, lại mừng rỡ như điên.
Vợ cả của hắn, từ nhỏ đã được ấn định hôn nhân với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-that-sung/1240256/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.